Chuyên gia: Vitamin D liều cao có thể điều trị các bệnh nan y

Các chất bổ sung vitamin D hiện được Viện Y tế Quốc gia (NIH) khuyên dùng với liều 600 đơn vị quốc tế (IU) mỗi ngày, cùng với cảnh báo về độc tính tiềm ẩn nếu mọi người dùng nhiều hơn.

Nhưng đối với một số người, việc bổ sung vitamin D liều cao mỗi ngày có thể mang lại lợi ích cho sức khỏe hơn là độc tính, các chuyên gia gợi ý.

Vào năm 2019, bác sĩ nội khoa được chứng nhận bởi hội đồng quản trị, Tiến sĩ Patrick McCullough đã xuất bản một báo cáo về trải nghiệm của ba bệnh nhân đang dùng liều cao từ 20,000 đến 60,000 IU vitamin D mỗi ngày trong nhiều năm, cả ba người trong số họ đều đã có những cải thiện đáng kể về sức khỏe.

Một bệnh nhân bắt đầu bổ sung vitamin D3 8 năm trước khi công bố báo cáo và thấy các cơn hen suyễn của mình giảm từ 5 hoặc 6 đợt trầm trọng mỗi năm xuống chỉ còn một đợt trầm trọng từ năm 2011 đến 2019.

Ban đầu, ông ấy bắt đầu ở mức 10,000 IU mỗi ngày và vào thời điểm bài báo công bố, ông ấy đã ngừng hầu hết các loại thuốc trị hen suyễn của mình và đang dùng 30,000 IU mỗi ngày.

Một bệnh nhân khác bị loét bàn tay, được cho là một dạng ung thư da, đã giảm sau khi dùng liều cao.

Một bệnh nhân có các mảng vảy nến lan rộng khắp da đầu, trán và tai, cũng như các mảng nhỏ hơn trên ngực, bụng, khuỷu tay và đùi. Ông đã được cho 50,000 IU vitamin D2 và nhanh chóng nhận thấy sự cải thiện đáng kể bệnh vẩy nến của mình. Da của ông đã sạch sau vài tháng điều trị và anh ấy đã có thể ngừng sử dụng kem steroid và dầu gội đầu có thuốc.

Mặc dù những cải thiện về mặt lâm sàng rất ấn tượng, nhưng liều lượng mà những bệnh nhân này nhận được — được coi là có khả năng gây độc — đặc biệt đáng kinh ngạc.

Liều lượng đầy đủ so với liều lượng tối ưu

Các khuyến nghị hiện tại của NIH bắt nguồn từ tài liệu tham khảo về chế độ ăn uống năm 2010 của Viện Y học (IOM) (pdf).

Tài liệu tham khảo đề xuất lượng tiêu thụ hàng ngày là 600 IU để đạt được mức huyết thanh là 20ng/ml vitamin D trong máu—một lượng vừa đủ. Nó đặt giới hạn trên có thể chấp nhận được là 4,000 IU mỗi ngày; do đó, bất kỳ liều lượng nào cao hơn mức đó sẽ được coi là liều cao.

Tuy nhiên, một số chuyên gia tin rằng các khuyến nghị hiện tại là không đủ để có sức khỏe tối ưu.

Tiến sĩ McCullough lập luận rằng “liều lượng hiện tại được IOM khuyến nghị là dưới mức sinh lý học”, nghĩa là thấp hơn nhu cầu tự nhiên của cơ thể. Thay vào đó, ông McCullough đề xuất rằng 10,000 IU mỗi ngày sẽ là liều lượng sinh lý thích hợp.

Lập luận của ông đã được lặp lại bởi các chuyên gia chăm sóc sức khỏe khác.

Trước khuyến nghị của IOM, các chuyên gia từ Hội đồng Dinh dưỡng có trách nhiệm đã đề xuất tăng giới hạn tối đa hàng ngày lên 10,000 IU mỗi ngày, sau khi không tìm thấy độc tính trong các thử nghiệm lâm sàng về vitamin D trong đó một người được cung cấp liều lượng 10,000 IU hoặc thậm chí cao hơn.

Vào năm 2011, Hiệp hội Nội tiết cũng cho biết tương tự rằng liều vitamin D lên tới 10,000 IU mỗi ngày là an toàn cho người lớn.

Sự chênh lệch về giới hạn liều lượng là do những cân nhắc khác nhau về lợi ích sức khỏe tiềm ẩn của vitamin D.

Các khuyến nghị về liều lượng thấp hơn của IOM chủ yếu dựa trên vai trò của vitamin D trong việc tăng cường sức khỏe của xương bằng cách tăng cường hấp thụ canxi. Tuy nhiên, Hiệp hội Nội tiết và các chuyên gia khác cho rằng vitamin D cũng có thể đóng vai trò quan trọng trong các hệ thống và cơ quan khác, cho thấy nên điều chỉnh liều lượng cho phù hợp.

Vitamin D không chỉ là một loại vitamin

Nhiều bài báo trong tài liệu cho thấy vitamin D có nhiều vai trò trong nhiều quá trình và cơ quan. Hầu hết các tế bào đều có một thụ thể cụ thể đối với vitamin D và khi phân tử vitamin D liên kết với thụ thể của nó, nó có thể kích hoạt khoảng 2,000 gen trong cơ thể.

Chuyên gia về vitamin D William Grant, người đã xuất bản hơn 300 bài báo về vitamin D, nói với The Epoch Times rằng nên xem vitamin D như một loại hormone hơn là một loại vitamin. Vitamin là vi chất dinh dưỡng được cơ thể sử dụng với số lượng nhỏ cho vai trò hỗ trợ trong việc thiết lập các lộ trình sức khỏe.

Tuy nhiên, vitamin D hoạt động trên nhiều con đường di truyền với vai trò là yếu tố đóng góp trực tiếp chứ không phải là trợ lý. Vitamin D điều chỉnh nồng độ calcium và hormone tuyến cận giáp, đồng thời tương tác với các tế bào miễn dịch, tế bào thần kinh, tế bào tuyến tụy, v.v.

Quan trọng nhất, trong khi tất cả các vitamin khác phải được cung cấp thông qua bữa ăn, thì cơ thể sản xuất vitamin D một cách tự nhiên từ ánh sáng mặt trời. Nhiều nghiên cứu cũng chỉ ra rằng nếu không tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, chúng ta rất khó để có đủ vitamin D thông qua chế độ ăn uống tự nhiên.

Sự thiếu hụt vitamin D có liên quan đến sức khỏe tim mạch kém, tiểu đường, cao huyết áp, tử vong do ung thư, suy giảm nhận thức, nhiễm trùng, bệnh tự miễn và dị ứng.

600 IU có thể không đủ cho sức khỏe tổng thể

Vì lý do này, một số chuyên gia cho rằng cần có vitamin D với liều lượng cao hơn nhiều so với liều lượng được khuyến nghị để duy trì sức khỏe nói chung.

Bác sĩ nội khoa và tích hợp được hội đồng chứng nhận, Tiến sĩ Ana Mihalcea nói rằng hầu hết bệnh nhân của bà cần 10,000 IU mỗi ngày để đạt được chức năng tối ưu với mức độ nhận thức và năng lượng của họ.

Nhiều bệnh nhân đến với bà trong tình trạng mệt mỏi, yếu cơ và khả năng nhận thức kém, tất cả đều có thể liên quan đến sự thiếu hụt vitamin D mặc dù những bệnh nhân này có xét nghiệm ở mức “đủ” là 20ng/ml.

Sau khi bà tăng nồng độ vitamin D huyết thanh của họ lên 70 ng/ml hoặc hơn bằng cách sử dụng các chất bổ sung, một số người trong số họ đã thấy những cải thiện tuyệt vời. Mihalcea chỉ ra rằng sự thiếu hụt vitamin D có thể là thủ phạm gây ra các triệu chứng của họ.

Liều tối ưu khác nhau giữa các bệnh nhân

Là một bác sĩ phẫu thuật trong hơn 20 năm, Tiến sĩ Joseph Bosiljevac cũng báo cáo sự thay đổi lớn về nồng độ vitamin D tối ưu trong huyết thanh giữa các bệnh nhân khác nhau.

Ông nói với The Epoch Times rằng một số bệnh nhân thấy sự cải thiện lớn khi mức vitamin D của họ đạt 60 ng/ml và ông sẽ cho là đủ, nhưng những bệnh nhân khác có thể cần 120 ng/ml trở lên.

Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng độc tính của vitamin D có thể phát triển khi nồng độ vitamin D trong huyết thanh đạt trên 150 ng/ml, mặc dù Tiến sĩ McCullough cho biết ông đã thấy một số bệnh nhân hoạt động tốt ở mức hơn 200 ng/ml.

Vitamin D liều cao có tác dụng như thuốc

Các bác sĩ cho biết một số bệnh nhân có thể cần nhiều vitamin D hơn những người khỏe mạnh. Một số người bệnh nan y đã hồi phục tuyệt vời sau khi được kê đơn vitamin D liều cao.

Mihalcea cho biết lượng vitamin D bổ sung có thể được sử dụng “như một loại thuốc, không chỉ là một loại vitamin phòng ngừa.”

Nghiên cứu đã chỉ ra rằng lượng vitamin D đầy đủ có thể làm giảm nguy cơ nhiều bệnh, từ bệnh tim mạch đến dị ứng.

Vitamin D và bệnh tự miễn

Các bệnh tự miễn dịch xảy ra khi hệ thống miễn dịch của cơ thể bắt đầu tấn công các mô khỏe mạnh. Bệnh tự miễn có liên quan đến chứng viêm.

Vitamin D điều chỉnh các tế bào miễn dịch, giảm viêm và kích hoạt các tế bào miễn dịch chống lại các phản ứng tự miễn dịch.

Một số bệnh nhân bệnh tự miễn kháng vitamin D; người đó trở nên ít phản ứng hơn với việc bổ sung vitamin D và tiếp xúc với ánh nắng mặt trời. Do đó, họ cần liều vitamin D cao hơn để nâng mức vitamin D trong huyết thanh lên một phạm vi phù hợp.

Tiến sĩ Cicero Coimbra, chuyên gia về bệnh tự miễn, tác giả của Coimbra Protocol nổi tiếng, đã phát hiện ra rằng nhiều bệnh nhân đa xơ cứng của ông đã thuyên giảm sau khi dùng liều lượng lớn vitamin D, cùng với các chất bổ sung khác.

Phác đồ có thể bắt đầu ở mức thấp nhất là 150 IU cho mỗi kg trọng lượng cơ thể và có khả năng tăng lên liều cao tới 1,000 IU cho mỗi kg trọng lượng cơ thể hàng ngày, với điều kiện là bệnh nhân được kiểm tra thường xuyên để đảm bảo mức độ hormone tuyến cận giáp, calcium và các vi chất dinh dưỡng khác cân bằng.

Trong một cuộc phỏng vấn với The Epoch Times, Coimbra cho biết phòng khám của ông đã điều trị cho hơn 15,000 bệnh nhân tự miễn; trong số những bệnh nhân đa xơ cứng, khoảng 85 phần trăm đã thuyên giảm.

Phác đồ của ông cũng đã được sử dụng trong điều trị viêm khớp dạng thấp, bệnh lupus, bệnh viêm ruột, bệnh vẩy nến và bệnh Crohn trên khắp thế giới, với phần lớn bệnh nhân tuân theo các phác đồ này đã báo cáo những cải thiện đáng kể.

Đối với những người không đáp ứng tốt với điều trị bằng vitamin D, Coimbra đã quan sát thấy rằng hầu hết có xu hướng trải qua mức độ căng thẳng cao và chỉ bằng cách thay đổi cách họ phản ứng với căng thẳng, họ mới bắt đầu thấy sự cải thiện.

Vitamin D và bệnh ung thư

Liều vitamin D cao hơn có liên quan đến giảm nguy cơ tiến triển ung thư và tử vong.

Sự thiếu hụt vitamin nhóm B, vitamin C, sắt, kẽm, magnesium, và selenium có liên quan đến việc tăng nguy cơ ung thư.

Nhiều nghiên cứu quan sát trên bệnh nhân ung thư đã phát hiện thiếu vitamin D cũng là một yếu tố nguy cơ.

Một báo cáo năm 2016 cho thấy những phụ nữ có mức vitamin D tăng trên 40 ng/ml có nguy cơ ung thư thấp hơn 65%. Một nghiên cứu khác vào năm 2019 theo dõi các bệnh nhân ung thư đại tràng giai đoạn cuối đã phát hiện ra rằng những người tăng mức vitamin D có các triệu chứng xấu đi chậm hơn.

Nghiên cứu của Grant cho thấy vitamin D làm giảm nguy cơ ung thư bằng cách ảnh hưởng đến sự biệt hóa, tăng sinh và chết theo chương trình của tế bào, ngăn ngừa tử vong bằng cách giảm sự hình thành các mạch máu mới để duy trì sự phát triển của khối u và giảm di căn.

Grant cho biết, vì vitamin D hoạt động bằng cách ngăn chặn các con đường thúc đẩy sự phát triển và di căn của ung thư, nên việc vitamin D ngăn ngừa tử vong do ung thư sẽ tốt hơn so với tỷ lệ mắc ung thư.

Điều đáng chú ý là ung thư có thể được kích hoạt bởi vô số yếu tố bao gồm độc tố môi trường, hút thuốc, phóng xạ, di truyền và viêm nhiễm, nhiều yếu tố trong số đó không thể kiểm soát được chỉ bằng lượng vitamin D.

Hơn nữa, vẫn chưa chắc chắn liệu vitamin D có hiệu quả đối với tất cả các bệnh ung thư hay không, và nguyên nhân gây bệnh thay đổi từ người này sang người khác.

Tuy nhiên, đã có những báo cáo về trường hợp ung thư thuyên giảm sau khi dùng vitamin D liều cao, mặc dù các yếu tố khác có thể ảnh hưởng đến sự hồi phục của bệnh nhân.

Bác sĩ gây mê, Tiến sĩ Judson Sommerville cho biết vợ của bệnh nhân của ông được trung tâm ung thư nổi tiếng MD Anderson Cancer Center ở Houston, Texas thông báo rằng cô ấy chỉ còn sống được sáu tháng do ung thư buồng trứng giai đoạn cuối. Cô nhận ra mình không còn gì để mất nên bắt đầu dùng vitamin D3 liều cao cùng với magnesium.

Cô bắt đầu cảm thấy khỏe hơn, và sau vài tháng, cô ấy đến bác sĩ để kiểm tra. Sommerville cho biết: “Họ đã khám cho cô ấy và thật ngạc nhiên khi thấy cô ấy không bị ung thư. Đã gần 12 năm trôi qua mà căn bệnh ung thư vẫn không tái phát.

Vitamin D và sức khỏe trí óc

Mức vitamin D thấp có liên quan đến nguy cơ lo lắng, trầm cảm, bệnh Alzheimer, bệnh Parkinson và chứng tự kỷ cao hơn.

Vitamin D điều chỉnh các hóa chất trong não giúp tế bào thần kinh ở vỏ não và vùng hải mã phát triển và tồn tại. Hai vùng này có liên quan đến trí nhớ và các chức năng nhận thức, cảm xúc và các chức năng vận động phức tạp.

Mihalcea nói rằng tình trạng sương mù não mà các bệnh nhân của cô gặp phải do thiếu hụt sẽ giảm bớt khi cô tăng mức vitamin D của họ.

Bác sĩ tâm thần, Tiến sĩ John J. Cannell đã nói trong một cuộc phỏng vấn với ZME Science rằng khi điều trị cho trẻ em tự kỷ, ông đã phát hiện ra rằng việc cho các em uống vitamin D liều cao hơn 5,000 IU mỗi ngày đã giúp gần 80% số trẻ này giảm các triệu chứng.

Ông nói: “Kinh nghiệm của tôi, sau khi điều trị cho khoảng 100 trẻ tự kỷ, là 25% phản ứng mạnh với vitamin D liều cao, 50% phản ứng đáng kể và 25% không phản ứng gì cả.

Bao nhiêu Vitamin D là cần thiết?

Bác sĩ nội khoa được hội đồng chứng nhận, Tiến sĩ Syed Haider khuyến nghị tiếp xúc với ánh nắng mặt trời ở một mức độ nhất định là lựa chọn tốt nhất để nhận vitamin D, vì đây là cách không gây độc, và vì cơ thể có cơ chế ngăn chặn việc sản xuất vitamin D quá mức khi phơi nắng quá nhiều.

Tuy nhiên, với hầu hết mọi người sống ở khu vực thành thị và ở trong nhà cả ngày, việc bổ sung vitamin D có lẽ là lựa chọn thuận tiện nhất.

Một người có thể bổ sung vitamin D2 từ thực vật, được gọi là ergocalciferol, hoặc vitamin D3 từ động vật, còn được gọi là cholecalciferol. Hai vitamin không giống nhau hoàn toàn, nghĩa là khi đưa vào cơ thể sẽ tạo ra các chất chuyển hóa khác nhau.

Giữa hai loại này, các bác sĩ có xu hướng kê đơn D2 vì dạng này có sẵn nhiều trên thị trường, nhưng phiên bản được khuyên dùng nhiều hơn là D3. Cơ thể hấp thụ D3 tốt hơn, và D3 cũng tồn tại lâu hơn trong cơ thể.

Hơn nữa, D3 có thể ít liên quan đến độc tính hơn, vì cơ thể dung nạp tốt hơn.

Nên bổ sung vitamin D cùng với K2 và magnesium, vì điều này sẽ ngăn ngừa độc tính của vitamin D.

Cả K2 và magnesium đều giúp cơ thể dự trữ calcium trong xương không phải trong động mạch, do đó ngăn ngừa chứng tăng calcium máu, có thể xảy ra do ngộ độc vitamin D.

Mihalcea nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kiểm tra nồng độ vitamin D trong huyết thanh như một chỉ định về liều lượng, vì các điều kiện sau đây có thể làm giảm khả năng hấp thụ vitamin D:

  • Viêm
  • Căng thẳng
  • Béo phì
  • Sức khỏe đường ruột kém

Bác sĩ nội tiết và chuyên gia về vitamin D. Tiến sĩ Michael Holick đã chỉ ra rằng những người béo phì có xu hướng bị thiếu hụt vitamin D vì chất béo dư thừa trong cơ thể họ cô lập nhiều vitamin D hơn trong tế bào thay vì cho phép nó trôi nổi tự do trong huyết thanh. Đó là lý do tại sao những người béo phì có xu hướng cần vitamin D nhiều lần hơn so với liều lượng được khuyến cáo.

Lan Hoa biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times

Marina Zhang
BTV Epoch Times Tiếng Anh
Cô Marina Zhang là một cây viết về sức khỏe của The Epoch Times, cư trú tại New York. Tốt nghiệp cử nhân y sinh học tại Đại học Melbourne, cô chuyên đưa tin về các câu chuyện về COVID-19 và hệ thống chăm sóc sức khỏe. Quý vị có thể liên lạc với cô qua [email protected].
Chia sẻ bài viết này tới bạn bè của bạn