Làm sáng tỏ những thách thức của viêm tuyến tiền liệt kinh niên

Câu hỏi: Tôi cảm thấy khó chịu dai dẳng ở vùng chậu và bộ phận sinh dục. Tôi được chẩn đoán bị viêm tuyến tiền liệt kinh niên và đã điều trị một đợt kháng sinh dài ngày nhưng không cải thiện. Tình trạng này có phổ biến ở nam giới hay không? Tôi có thể làm gì để giảm bớt triệu chứng?

Trả lời:

Mặc dù được gọi là viêm tuyến tiền liệt kinh niên, các triệu chứng có thể không liên quan đến tuyến tiền liệt bị viêm. Chính vì vậy, tình trạng này được gọi là hội chứng đau vùng chậu kinh niên. Hội chứng này khá phổ biến ở nam giới.

Hội chứng đau vùng chậu kinh niên (CPPS) đặc trưng bởi triệu chứng đau vùng chậu kéo dài ít nhất ba tháng trong khoảng thời gian sáu tháng mà không có tình trạng nhiễm trùng nào khác. Nguyên nhân chính xác của CPPS thường không xác định và việc điều trị là một thách thức.

Triệu chứng của CPPS có ảnh hưởng sâu sắc đến chất lượng cuộc sống của người bệnh. Bên cạnh cảm giác khó chịu, CPPS còn gây rối loạn cương dương và đau khi xuất tinh. Nhiều nam giới cũng phàn nàn về việc đi tiểu thường xuyên, tiểu gấp và cảm giác nóng rát khi tiểu. Lâu dần, CPPS có thể dẫn đến lo lắng và trầm cảm.

Hội chứng đau vùng chậu kinh niên thường khó chẩn đoán. Các vấn đề có thể xuất hiện rồi biến mất. Ví dụ, cảm giác khó chịu có thể đột ngột biến mất, và phải vài tuần hoặc thậm chí vài tháng sau mới xuất hiện trở lại. Khi tái phát, triệu chứng có thể trầm trọng hoặc nhẹ hơn, hoặc kèm thêm các triệu chứng mới.

Hội chứng đau vùng chậu kinh niên chủ yếu là một chẩn đoán loại trừ, nghĩa là được chẩn đoán khi các triệu chứng phù hợp với hội chứng và không có lời giải thích nào khác. Việc đánh giá bắt đầu bằng khám sức khỏe, bao gồm khám trực tràng, và thường có xét nghiệm nước tiểu và máu để tìm dấu hiệu nhiễm trùng, kiểm tra chức năng thận. Bác sĩ có thể yêu cầu các xét nghiệm bổ sung, như CT scan [chụp cắt lớp vi tính], MRI [chụp cộng hưởng từ] hoặc soi bàng quang (một thủ thuật để quan sát bên trong bàng quang). Nếu đánh giá cho thấy không có vấn đề nào khác, bác sĩ sẽ hướng đến chẩn đoán CPPS.

Không có phương pháp điều trị đặc hiệu [cho CPPS]. Các bác sĩ thường bắt đầu bằng kháng sinh, giống như liệu trình của bạn. Dưới đây là các liệu pháp tiềm năng khác cho CPPS nhưng không theo thứ tự cụ thể:

  • Thuốc chẹn alpha.

Thuốc chẹn alpha như tamsulosin (Flomax) có thể giúp thư giãn cơ ở trong và xung quanh tuyến tiền liệt và đáy bàng quang.

  • Thuốc chống viêm.

Thuốc chống viêm không steroid không kê toa hoặc kê toa – chẳng hạn như ibuprofen (Advil, Motrin) hoặc naproxen (Aleve) – đôi khi có thể giảm đau.

  • Vật lý trị liệu.

Co thắt cơ đáy chậu là một nguyên nhân chưa được công nhận của CPPS. Một nhà trị liệu vật lý có thể giúp làm giãn cơ ở cơ vùng chậu và mô xung quanh.

  • Thay đổi cách ăn uống.

Một số nam giới cảm thấy nhẹ nhõm khi tránh dùng một vài loại thực phẩm và thức uống, chẳng hạn như cà phê, hạt tiêu, đồ uống có cồn, trà, ớt và các loại thực phẩm cay khác.

  • Quản lý căng thẳng.

Áp dụng bất kỳ hình thức giảm căng thẳng nào có thể giúp kiểm soát cảm giác khó chịu cả về thể chất và tinh thần do CPPS. Một số ví dụ bao gồm liệu pháp phản hồi sinh học, thiền định, các bài tập thở và liệu pháp hành vi nhận thức.

(C)2023 Chủ tịch và các nghiên cứu sinh của Đại học Harvard. Đã đăng ký Bản quyền. Được phân phối bởi Tribune Content Agency, LLC.

Howard LeWine, bác sĩ y khoa, Nhà xuất bản Y tế Harvard

Thanh Ngọc biên dịch

Quý vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times

Howard LeWine
BTV Epoch Times Tiếng Anh
Howard LeWine, bác sĩ y khoa, là bác sĩ nội khoa tại Bệnh viện Brigham and Women’s ở Boston và là trợ lý giáo sư tại Trường Y Harvard. Để biết thêm thông tin về sức khỏe người tiêu dùng, vui lòng truy cập www.health.harvard.edu.
Chia sẻ bài viết này tới bạn bè của bạn