Lịch sử Hoa Kỳ đang bị bóp méo để gây chia rẽ
Bà Mary Grabar, tác giả của cuốn sách sắp ra mắt có tựa đề “Phá Vỡ Dự Án 1619: Phơi Bày Kế Hoạch Chia Rẽ Hoa Kỳ”, nói với chương trình Giao lộ Thông tin (Crossroads) của Epoch TV rằng Dự án 1619 gây tranh luận đã làm lệch lạc lịch sử Hoa Kỳ vì những mục đích chính trị gây chia rẽ.
Dự án 1619 cố gắng đưa việc buôn bán nô lệ ở Đại Tây Dương làm yếu tố chính về sự lập quốc của Hoa Kỳ thay vì những lý tưởng như tự do cá nhân và các quyền tạo hóa. Sáng kiến này đã được các nhà sử học cùng các nhà nghiên cứu khoa học chính trị tán thành rộng rãi; một số nhà phê bình gọi đây là nỗ lực viết lại lịch sử Hoa Kỳ qua lăng kính tả khuynh.
Trong cuộc phỏng vấn, bà Grabar đã chỉ trích dự án này là không chính xác, chẳng hạn như đề cập cuộc cách mạng Hoa Kỳ đã chiến đấu để bảo tồn thể chế nô lệ hơn là để tìm kiếm sự độc lập thoát khỏi Anh Quốc.
“Cách mà Dự án 1619 trình bày là một hình thức đơn giản hóa quá mức,” bà Grabar nói khi đề cập đến các động cơ của chế độ nô lệ và sự phản đối ngày càng tăng đối với chế độ này trước thềm Tuyên ngôn độc lập 1776 và Chiến tranh Cách mạng Hoa Kỳ.
Bà Grabar cho biết tình hình lúc đó là Anh Quốc được trao quyền buôn bán nô lệ và, “họ thực sự khuyến khích các thuộc địa sử dụng lao động nô lệ, bởi vì họ đi đầu trong việc buôn bán nô lệ quốc tế.”
“Họ đã kiếm được rất nhiều tiền, và họ muốn các vùng thuộc địa có nô lệ,” bà Grabar nhấn mạnh và nói thêm rằng thực tế thì các động cơ xung quanh chế độ nô lệ ở Hoa Kỳ trái ngược với những tuyên bố của những người đề xướng Dự án 1619.
Dự án 1619 được mở màn bởi một bài tiểu luận của nhà văn Nikole Hannah-Jones trên tờ New York Times. Về căn bản nhà văn này đưa ra lập luận rằng điều khiến những người sáng lập Hoa Kỳ tìm kiếm sự độc lập khỏi Anh Quốc là vì muốn duy trì quyền sở hữu nô lệ.
“Có một sự thực bị loại ra khỏi huyền thoại sáng lập của chúng ta: Một trong những lý do chính yếu khiến một số vùng thuộc địa quyết định tuyên bố độc lập khỏi Anh Quốc là vì họ muốn bảo vệ chế độ nô lệ,” bà Hannah-Jones viết, lập luận thêm rằng lợi tức có được từ lao động nô lệ đã thúc đẩy những bậc quốc phụ của Hoa Kỳ giành độc lập.
“Nói cách khác, chúng ta có thể đã không bao giờ nổi dậy chống lại Anh Quốc nếu các bậc quốc phụ đã không hiểu ra rằng chế độ nô lệ đã khiến cho họ làm như vậy; cũng như nếu họ không tin rằng độc lập là cần thiết để bảo đảm chế độ nô lệ sẽ tiếp diễn,” bà Hannah-Jones nói, và cho biết thêm rằng, “Không phải ngẫu nhiên mà 10 trong số 12 tổng thống đầu tiên của quốc gia này là chủ nô lệ, và một số người có thể lập luận rằng quốc gia này được thành lập không phải như một nền dân chủ mà là một chế độ nô lệ.”
Bà Grabar cho biết trong cuộc phỏng vấn rằng cách giải thích này không chính xác.
“Nó trái ngược với những gì bà Hannah-Jones… đang nói,” bà Grabar nói thêm rằng phải đến năm 1787, phong trào bãi nô mới bắt đầu ở Anh Quốc, nghĩa là khoảng 4 năm sau khi Hiệp ước Paris 1783 được ký kết – hiệp ước chính thức chấm dứt cuộc Chiến tranh Cách mạng Hoa Kỳ.
“Rất nhiều kịch bản được thúc đẩy ngay lúc này cũng đều là những ý kiến cho rằng toàn bộ lịch sử của Hoa Kỳ về căn bản là một kiểu chuyên chế nào đó,” bà Grabar nói, chứ không phải thực tế là “hệ thống Hoa Kỳ đang cố gắng chống lại các hình thức chuyên chế khác nhau.”
“Mô hình điều hành thế giới của Hoa Kỳ luôn dựa trên điều đó,” bà Grabar đề cập đến cuộc chiến chống lại chế độ chuyên chế. Bà thêm rằng những gì chúng ta đang thấy về Dự án 1619 “là sự lật ngược của toàn bộ câu chuyện đó.”
Bà lập luận rằng bối cảnh rộng lớn hơn cho việc xuyên tạc lịch sử như vậy là xem Hoa Kỳ về căn bản là chuyên chế, tạo điều kiện cho việc thế chỗ hệ thống tư bản thị trường tự do bằng một chế độ xã hội chủ nghĩa.
Nhưng chủ nghĩa xã hội “đã không hiệu nghiệm ở bất cứ nơi đâu,” bà Grabar nói. “Nó chỉ tạo ra rất nhiều đau khổ, chết chóc, và sự nô dịch.”
Các nhà sử học khác đã chỉ trích Dự án 1619, với việc nhà sử học từng đoạt giải Pulitzer, ông Gordon Wood, gọi đó là “quá sai lầm theo rất nhiều cách.” Một người từng đoạt giải Pulitzer khác, ông James McPherson, người đứng đầu các nhà sử học về cuộc Nội chiến, lập luận rằng dự án này đưa ra “đánh giá không công bằng, mang tính một chiều,” mà bỏ qua các sự kiện lịch sử chủ chốt.
Ông Thomas Mackaman, giáo sư lịch sử tại đại học King’s College ở Wilkes-Barre, Pennsylvania, nói với The Wall Street Journal rằng, theo quan điểm của ông, cách mạng Hoa Kỳ không thiết lập một “chế độ nô lệ” như bà Hannah-Jones đưa ra, mà thay vào đó, nó “đưa chế độ nô lệ ra chất vấn theo cách chưa từng được thực hiện trước đây” bằng cách “nâng sự bình đẳng phổ quát của nhân loại thành một nguyên tắc căn bản.”
Gần đây, 37 đảng viên Cộng Hòa do lãnh đạo thiểu số thượng viện Mitch McConnell (Cộng Hòa–Kentucky) đứng đầu đã viết một bức thư cho Bộ trưởng Giáo dục Miguel Cardona thúc giục ông này loại bỏ Dự án 1619 khỏi các chương trình tài trợ của liên bang với lập luận rằng dự án này bóp méo lịch sử Hoa Kỳ vì những mục đích chính trị gây chia rẽ.
Trong một quy tắc mới được đề xướng ban hành hôm 19/04, Bộ Giáo dục đã đề ra các tiêu chí ưu tiên mới cho khoản tài trợ trị giá 5.3 triệu USD dành cho môn Giáo dục Công dân và Lịch sử Hoa Kỳ, cũng như các tài liệu mẫu để các nhà giáo dục từ bậc mẫu giáo đến lớp 12 sử dụng, bao gồm cả Dự án 1619.
Ông McConnell và các đồng sự Đảng Cộng Hòa của ông viết trong thư rằng, “Thế hệ thanh niên của đất nước chúng ta không cần những lời tuyên truyền từ các nhà hoạt động chỉ hoài niệm về những thiếu sót trong quá khứ và chia cắt đất nước của chúng ta thành những phe phái đối lập. Các chương trình được hỗ trợ từ tiền của những người nộp thuế nên tập trung vào những đức hạnh chung của công dân gắn kết chúng ta với nhau, chứ không phải thúc đẩy những nghị trình cấp tiến khiến chúng ta chia rẽ.”