Các nhà lập pháp Hoa Kỳ đệ trình dự luật về vấn nạn thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc
Một nhóm các nhà lập pháp lưỡng đảng của Hoa Kỳ đã giới thiệu đạo luật đầu tiên chống buôn bán nội tạng toàn cầu vào tháng 03/2021 ở cả Thượng viện và Hạ Viện. Theo các chuyên gia, nếu đạo luật này được thông qua, sẽ chấm dứt sự im lặng của Hoa Kỳ đối với hoạt động sinh lợi béo bở và phi pháp của Trung Cộng.
Bà Kristina Olney, giám đốc quan hệ chính phủ của Tổ chức Tưởng niệm Nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản, nói với The Epoch Times rằng Hoa Kỳ và cộng đồng quốc tế đã giữ im lặng trước vấn đề thu hoạch nội tạng cưỡng bức, bất chấp những bằng chứng đã có từ rất lâu về hoạt động này.
Lưu ý rằng phiên điều trần đầu tiên của Quốc hội về vấn đề này được tổ chức vào năm 1996, bà nói Hoa Kỳ và các quốc gia tôn trọng các nhân quyền khác nên đối diện với những bằng chứng này và buộc Trung Cộng phải chịu trách nhiệm “về sự đồng lõa của họ”.
Theo các bên ủng hộ nhân quyền thì dự luật mới này, mang tên Đạo luật Chấm dứt Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức, là một bước đi quan trọng.
“Dự luật này được đưa ra vào thời điểm cực kỳ quan trọng, vì các hành động diệt chủng của Bắc Kinh ở Tân Cương cho thấy rất rõ tiến trình mà Trung Cộng sẵn sàng tiến tới việc kiểm soát người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ cũng như các tôn giáo và dân tộc thiểu số khác ở Trung Quốc,” bà Olney nói.
Nếu được ban hành, biện pháp này sẽ cho phép chính phủ Hoa Kỳ xác định, phơi bày, và trừng phạt các cá nhân và quan chức chính phủ có trách nhiệm trong hoạt động buôn người hoặc thu hoạch nội tạng trên toàn thế giới. Hoa Kỳ có thể từ chối hoặc thu hồi hộ chiếu đối với những người tham gia vào hoạt động mua bán nội tạng bất hợp pháp.
Dự luật này cũng yêu cầu Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ báo cáo thường niên về nạn buôn bán nội tạng người ở ngoại quốc. Báo cáo đó sẽ đưa ra một hệ thống xếp hạng theo từng cấp độ để xác định các quốc gia có mức độ thu hoạch và buôn bán nội tạng thấp nhất (bậc một), trung bình (bậc hai) và cao nhất (bậc ba).
Dân biểu Chris Smith (Cộng Hòa–New Jersey), nhà bảo trợ chính cho Dự luật này tại Hạ viện (HR 1592), cho biết trong một thông cáo báo chí hôm 10/3 rằng, “Thu hoạch nội tạng là một hành động quá đỗi man rợ và vô nhân đạo không có chỗ đứng trong thế giới của chúng ta.”
Dự luật này tại Hạ viện được các Dân biểu Thomas Suozzi (Dân Chủ–New York), Vicky Hartzler (Cộng Hòa–Missouri), và Brian Babin (Cộng Hòa–Texas) đồng bảo trợ; trong khi dự luật tại Thượng viện (S.602) được các Thượng nghị sĩ Tom Cotton (Cộng Hòa–Arkansas) và Chris Coons (Dân Chủ–Delaware) giới thiệu lại một lần nữa.
Tòa án Trung Quốc (The China Tribunal)
Các cáo buộc về việc Trung Cộng thu hoạch nội tạng cưỡng bức phục vụ cho việc cấy ghép xuất hiện lần đầu tiên vào năm 2006. Cựu Quốc vụ khanh Canada (khu vực Á Châu–Thái Bình Dương) David Kilgour và luật sư nhân quyền David Matas đã tiến hành các cuộc điều tra độc lập, và sau đó đã công bố một báo cáo, sau khi phát hiện hơn 18 loại bằng chứng khác nhau để hỗ trợ cho các cáo buộc này. Họ kết luận rằng những người theo học Pháp Luân Công, một môn tu luyện tinh thần còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là những nạn nhân chủ yếu của hoạt động thương mại cấy ghép nội tạng thu lợi béo bở của Trung Cộng.
Phóng viên điều tra Ethan Gutmann cũng đã tiến hành một cuộc điều tra độc lập và công bố những phát hiện của ông trong cuốn sách “Đại Thảm Sát: Giết Người Hàng Loạt, Thu Hoạch Nội Tạng, và các Giải Pháp Bí Mật của Chính Quyền Trung Cộng với Vấn Đề Bất Đồng Chính Kiến” (The Slaughter: Mass Killings, Organ Harvesting, and China’s Secret Solution to Its Dissident Problem).
“Cộng đồng quốc tế, và thậm chí cả trong cộng đồng về nhân quyền đã rất dè dặt khi nói về vấn đề này, và đó chính là do việc Trung Cộng đã đẩy mạnh tuyên truyền về vấn đề này,” bà Olney cho biết và nói thêm rằng một diễn biến gần đây đã lật ngược tình thế này.
Theo bà Olney, khi bằng chứng về nạn thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc đã có mặt trong các báo cáo đáng tin cậy, bao gồm cả những báo cáo do Tổ chức Tưởng niệm Nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản công bố, thì phán quyết của một tòa án độc lập – được công bố vào năm 2020 – chính là một yếu tố thực sự thay đổi cục diện.
Sau cuộc điều tra, Tòa án Trung Quốc, một tòa án nhân dân độc lập có trụ sở tại London, đã kết luận rằng việc thu hoạch nội tạng cưỡng bức đã diễn ra ở Trung Quốc trong nhiều năm “với quy mô đáng kể”, và các học viên Pháp Luân Công là “nguồn cung cấp chính” nội tạng người.
Tòa án này do Ngài Geoffrey Nice QC làm chủ tọa, người trước đây đã dẫn đầu việc truy tố cựu Tổng thống Nam Tư Slobodan Milosevic vì các tội ác chiến tranh.
Phán quyết độc lập
Theo bà Susie Hughes, giám đốc điều hành của Liên minh Quốc tế về Chấm dứt Lạm dụng Ghép tạng tại Trung Quốc (ETAC), phán quyết của Tòa án Trung Quốc đã tạo ra “một sự khác biệt đáng kể” trong cuộc chiến chống hoạt động buôn bán thu hoạch nội tạng cưỡng bức của Trung Cộng.
“Đạo luật Chấm dứt Thu hoạch Nội tạng Cưỡng bức là một trong những phản ứng mang tính quốc tế quan trọng nhất đối với phán quyết của Tòa án Trung Quốc cho đến nay,” bà Hughes cho biết trong một tuyên bố hôm 10/3.
Bà Hughes nói với The Epoch Times rằng dự luật này thiết lập nên một phương thức báo cáo, trong đó Bộ Ngoại giao sẽ chịu trách nhiệm đánh giá một quốc gia được chỉ định thuộc bậc một, bậc hai, hay bậc ba. Do đó, chính phủ Hoa Kỳ sẽ không dựa vào quan điểm của các bên khác như Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), và đây là một đặc điểm quan trọng của dự luật này.
Các nhà nghiên cứu đã chỉ trích các tổ chức y tế quốc tế, bao gồm cả WHO và Hiệp hội Cấy ghép, vì đã lặp lại các luận điểm của Trung Cộng phủ nhận bằng chứng về tình trạng thu hoạch nội tạng hàng loạt.
Ví dụ, trong một cuộc tranh luận của Thượng viện Vương quốc Anh (Viện Quý tộc) về tình trạng thu hoạch nội tạng cưỡng bức ở Trung Quốc, vấn đề tín nhiệm đối với quan điểm của WHO đã được đưa ra. Trong cuộc tranh luận đó, Văn phòng Đối ngoại và Thịnh vượng chung Anh Quốc đã thông báo với Viện Quý tộc rằng WHO, tổ chức trước đó đã khuyến cáo rằng hệ thống cấy ghép tạng của Trung Cộng là hợp đạo đức, đã trả lời rằng “bằng chứng mà họ sử dụng là dựa trên việc tự đánh giá của chính quốc gia là một bên ký kết – và trong trường hợp này là Trung Cộng – tiến hành.”
Luật sư nhân quyền David Matas, người đã điều tra hoạt động thu hoạch nội tạng cưỡng bức của Trung Cộng trong hơn một thập kỷ, nói với The Epoch Times rằng dự luật này có thể khích lệ nhiều chính phủ thực hiện các hành động tương tự.
Ngày càng có nhiều bằng chứng về tội ác cấy ghép nội tạng không ngừng xuất hiện, ngay cả sau khi có phán quyết cuối cùng của Tòa án Trung Quốc; điều này nhấn mạnh tính cấp thiết của việc thông qua một biện pháp nhằm buộc Trung Cộng phải chịu trách nhiệm. Các báo cáo điều tra cho thấy số lượng nội tạng được thu hoạch từ các tù nhân lương tâm tiếp tục gia tăng, và nội tạng được cung cấp theo yêu cầu, với thời gian chờ đợi ngắn.
Liên minh ETAC đã cảnh báo rằng việc giam giữ hàng loạt người Duy Ngô Nhĩ hiện nay ở khu vực Tân Cương Tây Bắc của Trung Quốc có thể tạo ra một nhóm nạn nhân mới. Người ta ước tính rằng có tới 1.5 triệu người Duy Ngô Nhĩ và các thành viên thuộc các dân tộc thiểu số theo Đạo Hồi khác bị giam giữ trong các trại tập trung ở Tân Cương.
Theo các chuyên gia nhân quyền, Trung Quốc là quốc gia duy nhất được biết đến có hoạt động thu hoạch nội tạng do nhà nước điều hành, một tội ác được dàn dựng quy mô lớn có dính líu đến các cơ sở y tế, hệ thống tư pháp, hệ thống nhà tù, trại tạm giam, bệnh viện quân y, và quân đội của nước này.
“Dự luật này sẽ xác định và trừng phạt các đảng viên Trung Cộng có liên quan đến thu hoạch nội tạng cưỡng bức,” Thượng nghị sĩ Cotton cho biết trong một tuyên bố. “Bắc Kinh lẽ ra phải chịu trách nhiệm về những hành vi tàn ác này từ rất lâu rồi.”