Đức tin và Tự do: Cuộc đào thoát của một vũ công Shen Yun
Gia đình của một chàng trai trẻ đã bị ly tán bởi Trung Cộng chỉ vì niềm tin tâm linh của họ
Cuộc sống của Triệu Kỷ Hành đã bị đảo lộn khi cậu chỉ mới 8 tuổi.
“Một ngày nọ, tôi trở về nhà và thấy bố mẹ tôi đã biệt tăm tích,” anh Triệu nói. Cha mẹ của anh, cũng như hàng chục triệu người khác ở Trung Quốc đã bị Trung Cộng nhắm tới chỉ vì đức tin vào tín ngưỡng của họ. Chỉ trong một đêm, ước tính khoảng 70 triệu đến 100 triệu học viên của môn Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, đi từ việc được công chúng biết đến như những người tốt bụng, thực hành thiền định và tuân theo nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn” đến chỗ trở thành kẻ thù của quốc gia vào năm 1999.
Cha của cậu bé Triệu đã bị tra tấn và sau đó phải trốn chạy trong vài năm kế tiếp; còn mẹ cậu thì bị bắt và giam giữ phi pháp vài lần, một cách tùy tiện và thường xuyên. Có nghĩa là, có thể một hôm nào đó cậu đi học về và thấy cửa bị khóa trái, rồi nhận ra rằng cảnh sát đã lại bắt mẹ cậu đi một lần nữa. Cuộc sống gia đình bị đảo lộn; có lúc cậu bé Triệu ở nhà người bà tật nguyền của mình, và những lần khác thì cậu ở nhờ người họ hàng nào có thể cưu mang cậu.
Cậu bé Triệu 8 tuổi đã thắc mắc: “Tại sao mẹ cháu lại bị bắt đi? Tại sao bố cháu lại bị bắt đi?”
“Mọi người không nói gì với tôi cả vì tôi còn quá nhỏ không thể hiểu được,” anh Triệu kể. “Nhưng dần dần, tôi bắt đầu hiểu ra. Chính vì cha mẹ tôi đã đứng lên bảo vệ sự thật và dám nói ‘Pháp Luân Đại Pháp là tốt’ nên họ đã bị chính quyền nhắm tới.”
Những ai không biết gì về các xã hội cộng sản sẽ thấy câu chuyện của anh Triệu là không thể hiểu được và cảm thấy sửng sốt – một chính phủ được xem là của một quốc gia lại có thể trong một chốc khiến toàn thể người dân chống lại một nhóm đặc biệt toàn là công dân tốt. Khi cả xã hội bắt đầu lặp lại lời vu khống của Trung Cộng về Pháp Luân Đại Pháp, cậu bé Triệu bắt đầu đối mặt với tình trạng bị bắt nạt và ngược đãi ở trường, và cảnh sát bắt đầu lục soát nhà cậu. Những lần mẹ cậu ở nhà, cảnh sát sẽ cố gắng dẫn dụ cậu nói với bà rằng bà thật tàn nhẫn vì không chịu từ bỏ đức tin của mình để cậu có được một cuộc sống dễ dàng hơn.
Trung Cộng đã điều động cả bộ máy nhà nước vào mục đích hủy hoại thanh danh, cuộc sống, và sinh kế của những người có niềm tin tâm linh này, và nghĩ rằng nó có thể xóa sổ một hệ thống tâm linh chỉ trong vòng vài năm. Nhưng sự thật và lòng thiện lương của con người đã thắng thế.
Cơ hội thứ hai trong đời
Ngày nay có thể mọi người không nhận ra, nhưng anh Triệu đã từng là một cậu bé rất ốm yếu. Cậu thường xuyên bị bệnh, và hay bị các cơn co giật tái phát bất chợt, ngất đi, rồi phải vào phòng cấp cứu. Tại bệnh viện, các bác sĩ hoang mang đề nghị một cuộc phẫu thuật thùy não. Khi y học hiện đại không thể đem đến kết quả, mẹ của Triệu đã tìm đến các y học gia cổ truyền Trung Quốc, và họ cũng bó tay.
Bước ngoặt thần kỳ đến với anh Triệu trong những ngày đầu tìm hiểu Pháp Luân Đại Pháp. Môn tu luyện tinh thần này gồm năm bài tập thiền định cùng với việc tuân theo các nguyên lý “Chân, Thiện, Nhẫn”; khi được giới thiệu ra công chúng Trung Quốc vào đầu những năm 1990, môn tu luyện này đã lan rộng nhanh chóng. Có nhiều bằng chứng về lợi ích sức khỏe tinh thần, tâm linh, và thể chất. Anh Triệu là một trong số nhiều người khác cho biết rằng những căn bệnh đeo bám anh từ lâu nay đã biến mất.
Chắc chắn cuộc sống không hề dễ dàng khi anh biết rằng mình có thể ngất đi và ngã đập đầu xuống đất bất cứ lúc nào. Từ tận đáy lòng, anh Triệu chia sẻ, “Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi cơ hội cuộc sống thứ hai.”
Khi cha mẹ anh bắt đầu tu luyện, anh đã làm theo, bởi ba nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp đã khiến anh nhận thức rõ là môn tu luyện này dạy mọi người cách làm thế nào để trở thành người tốt và tử tế. Điều đó càng khiến anh Triệu không thể hiểu được và đau lòng hơn trước cuộc bức hại đột ngột nhắm vào các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Anh cho biết thêm rằng, người nào ở Trung Quốc cũng có thể biết một ai đó tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đã bị Trung Cộng giết hại vì tu luyện. Mười một người bạn của mẹ anh đã chết như thế.
“Trung Cộng là một chính quyền vô thần, phương châm của nó là đấu với trời, đấu với đất, và đấu với đồng loại,” anh Triệu giải thích. Ngay từ đầu, Trung Cộng đã cố gắng diệt trừ tận gốc mọi tôn giáo và tín ngưỡng tâm linh. “Nó muốn mọi người theo đuổi vật chất và chỉ biết tư lợi. Chính vì thế, chế độ này đã khiến cho nền đạo đức của Trung Quốc hiện đại trở nên rất bại hoại,” anh nói.
Vì đức tin của mình mà cả nhà anh Triệu đã bị đưa vào danh sách đen và không được cấp hộ chiếu. Nhưng vào năm 2007, khi anh 16 tuổi, một cơ hội để rời khỏi quê hương đã đến. Gia đình anh đã theo chân một nhóm những người cố gắng thoát khỏi Trung Quốc và tìm đường đến Thái Lan, đi tìm cơ hội tự do cho mình.
“Tôi đã biết là rất nguy hiểm, nhưng tôi không thể hình dung được trải nghiệm đó sẽ như thế nào,” anh Triệu nói. Trong màn đêm tăm tối, hàng chục người được xếp chật cứng vào khoang sau xe tải, nằm dài dưới đống hàng hóa, rồi bị bỏ ở nơi đồng không mông quạnh để chờ chiếc xe tiếp theo đến đón đi – mà không ai biết sẽ phải chờ bao lâu. Anh Triệu thừa nhận lẽ ra khi đó anh phải cảm thấy sợ hãi, nhưng bằng cách nào đó, anh cảm thấy mình như đang được một vị Thần bảo hộ. Ngay cả khi anh đang chờ đợi trong bóng đêm nơi hoang dã, không biết liệu người anh gặp kế tiếp là cảnh sát hay bọn buôn lậu, hoặc chặng tiếp theo của cuộc hành trình có tiếp tục hay không, nhưng anh vẫn cho rằng rủi ro đó đáng giá. Anh nói, cuộc sống mà không được tự do thực hành đức tin của mình thì không phải là cuộc sống.
Nhiều giờ trôi qua, và cuộc hành trình vẫn tiếp diễn. Gia đình anh Triệu cùng một số người khác đã vượt qua biên giới và sau đó vào Thái Lan, sẵn sàng bắt đầu cuộc sống mới.
Sứ mệnh
Ở Thái Lan, anh Triệu thường xuyên đến các điểm du lịch với các tờ thông tin về Pháp Luân Đại Pháp, và nói với những du khách từ Trung Quốc đại lục sự thật về cuộc bức hại đang diễn ra. Anh muốn họ biết “Pháp Luân Đại Pháp là tốt,” và khi mỗi người biểu thị dù chỉ một chút thấu hiểu cũng đã đem lại cho anh thêm hy vọng.
Chính ngay tại Thái Lan, anh Triệu đã có cuộc hội ngộ đầu tiên với Đoàn Nghệ thuật Shen Yun, công ty vũ đạo cổ điển Trung Hoa hàng đầu thế giới, thông qua một chương trình đặc biệt mừng năm mới về vũ đạo cổ điển Trung Hoa. Ở đó, anh đã xem một màn múa diễn tả câu chuyện về Trung Quốc hiện đại.
Hãy tưởng tượng cảm xúc của anh Triệu lúc đó, khi tận mắt thấy câu chuyện mà có thể là về chính anh được tái hiện trên sân khấu.
Trong câu chuyện về một gia đình với đức tin vào Chân, Thiện, Nhẫn nhưng đã bị Trung Cộng làm cho ly tán, đứa trẻ bị bỏ rơi không cha không mẹ. Anh Triệu không kinh ngạc về những điểm tương đồng đó – bởi anh biết sự tàn ác của chế độ cộng sản này đã lan rộng đến mọi gia đình ở Trung Quốc – nhưng anh xúc động sâu sắc khi những người khác dùng nghệ thuật để nói cho thế giới biết sự thật của cuộc đàn áp tàn bạo này. Từ đó mục tiêu của anh Triệu là tham gia vào đoàn này.
Đặt trụ sở tại New York, đoàn nghệ thuật Shen Yun hội tụ những nghệ sĩ có câu chuyện tương tự. Nhiều người trong đó đã rời Trung Quốc và đến Hoa Kỳ, theo đuổi quyền tự do thực hành đức tin và thể hiện niềm tin của họ trong cuộc sống và nghệ thuật. Và trái với những gì người ta có thể hình dung, sứ mệnh của Shen Yun không phải là chính trị. Đó là sứ mệnh phục hồi văn hóa truyền thống. Các nguyên lý Chân, Thiện, Nhẫn soi đường cho các nghệ sĩ, và các điệu múa cùng câu chuyện trên sân khấu thể hiện văn hóa chân chính của Trung Hoa, từ thời kỳ nền văn minh này được tin là do thần truyền cảm hứng và xã hội vận hành quanh ý tưởng về sự hài hòa giữa thiên, địa, và nhân.
Anh Triệu chia sẻ, đó là một nền văn hóa với châm ngôn “trên đầu ba thước có thần linh”, nghĩa là các tầng trời luôn dõi theo nhân loại và nhờ đó con người ta luôn cố gắng hướng tới tiêu chuẩn đạo đức cao.
“Từ âm nhạc, đến phong cách vũ đạo và các động tác, thậm chí cả phông nền, cách phối hợp màu sắc, trang phục – toàn bộ chương trình đều bắt nguồn từ phong cách văn hóa truyền thống. Chúng tôi đem đến những điều tươi sáng và tràn đầy hy vọng.”
Anh nói: “Văn hóa truyền thống nuôi dưỡng những tấm lòng nhân ái, và tôi tin rằng nghệ thuật bắt nguồn từ văn hóa truyền thống này cũng như vậy. Và điều này cũng đem lại sự tốt đẹp cho xã hội.”
Hiện tại, anh Triệu là một trong những vũ công thuộc bảy công ty lưu diễn của Đoàn nghệ thuật Shen Yun, và anh được biểu diễn khắp nơi trên thế giới, ngoại trừ ở Trung Quốc, nơi mà Shen Yun và Pháp Luân Đại Pháp vẫn bị cấm.
Anh thậm chí còn diễn một vai trong một tiết mục múa kể về cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc – nhưng không thủ vai giống như cuộc đời của chính anh.
“Thực ra, tôi đã vào vai một cảnh sát xấu xa,” anh Triệu nhẹ nhàng chia sẻ. Anh giải thích rằng những những nhân vật phản diện trong biểu diễn Shen Yun hầu như không hề xấu xa như những người mà anh đã gặp trong đời thực. Vào thời điểm nhập vai diễn này, anh đã không còn bất kỳ ý niệm xấu nào với họ nữa. Anh kể về việc giúp một nữ vũ công nhập vai một cô gái trẻ bị mất đi cha mẹ vì cuộc đàn áp tàn bạo, bằng cách chia sẻ kinh nghiệm của bản thân mình với hy vọng đóng góp cho đoàn.
Anh Triệu nói, đã có lúc anh căm ghét cảnh sát và những đặc vụ Trung Cộng đã chia cắt gia đình anh. Nhưng các nguyên lý về chân, thiện và nhẫn, và cơ duyên gặp gỡ của anh với Shen Yun đã biến tâm hận thù đó thành một thứ khác, một điều vượt trên cả sự tha thứ. Anh nhận ra rằng những cảnh sát đã cố gắng ly gián khiến anh và mẹ anh xa cách, những người lục soát nhà của anh và lấy trộm số tiền mà anh đã cẩn thận dành dụm, và những người sách nhiễu gia đình anh vào những dịp lễ đều là những người bị lừa dối. Họ đã bị nhấn chìm trong những tuyên truyền của Trung Cộng và chỉ làm theo mệnh lệnh, không biết sự thực về tình huống của chính họ. Anh Triệu thật tâm hy vọng rằng những người này vẫn có thể biết được sự thực ấy. Và nếu có thể, anh sẽ mời họ đến xem Shen Yun.
“Trong thâm tâm, mỗi người đều có mặt tốt của họ, chỉ là bị Trung Cộng tà ác che đậy mất. Khi họ hiểu ra chân tướng, tôi nghĩ họ sẽ tỉnh ngộ. Họ sẽ không chọn làm những việc này [dưới sự chỉ thị của Trung Cộng],” anh Triệu nói.
“Khán giả rời buổi biểu diễn của chúng tôi với niềm hân hoan cùng một tâm hồn thăng hoa, bởi vì nền văn hóa được thần thánh truyền cảm hứng này thể hiện những điều chính trực và toàn mỹ.”
Catherine Yang
NTD đã đóng góp vào bài báo này.
The Epoch Times tự hào là một nhà tài trợ của Đoàn Nghệ thuật Biểu diễn Shen Yun. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập ShenYunPerformingArts.org