Khám phá vẻ đẹp của Algarve ở đất nước Bồ Đào Nha
Tim Johnson
Đây là một tòa lâu đài mà hầu như không mấy ai tới thăm viếng – chỉ có một số ít trong hàng ngàn người đang tắm nắng trên những bãi biển cách vài dặm đường. Vào ngày trời nhiều mây và tương đối mát mẻ này, tôi đã tìm được một góc riêng cho mình. Lâu đài Castelo de Loulé có lịch sử lâu đời, tọa lạc trên một địa điểm chiến lược từng bị người La Mã chiếm đóng và xây dựng căn cứ quân sự ở đây từ thế kỷ thứ hai.
Các đế chế lần lượt nối tiếp nhau đi qua nơi này, để lại những dấu ấn của riêng họ và những công trình, xây dựng lại những bức tường thành và tòa tháp được bảo tồn từ năm 1924. Khối di tích đá với những bức tường thành răng cưa tọa lạc ở trung tâm thị trấn cùng tên, mà ngay phía bên ngoài đó người ta nghe thấy các bài đồng dao vọng lên từ bên cạnh các cửa hiệu và nhà hàng. Đi trên những bức tường thành, tôi có thể nhìn thấy toàn bộ con đường dẫn ra biển, lung linh dưới chân tôi phía chân trời.
Đi xa hơn những bãi biển
Algarve của Bồ Đào Nha xứng đáng là một trong những nơi nghỉ dưỡng nổi tiếng nhất của châu Âu. Trải dài đến tận cực nam của đất nước, Algarve giáp với Đại Tây Dương, với các biên giới đại dương được các vách đá bao bọc hai bên. Nhiều người bay đến Faro [thủ phủ của Algarve] và sau khi nhận phòng khách sạn bên bờ biển, họ đã dành bảy ngày tiếp theo chỉ để thưởng thức đồ uống, nằm dài trên ghế xếp, và tận hưởng niềm vui lúc thì trên bờ, lúc thì dưới nước. Tất nhiên, chỉ tận hưởng kỳ nghỉ thì cũng hoàn toàn ổn. Nhưng chắc chắn còn có nhiều thứ để chiêm ngưỡng ngoài những bãi biển, đó là điều mà tôi đã khám phá trong chuyến viếng thăm nơi đây.
‘Venice của Bồ Đào Nha’
Chẳng hạn như thị trấn nhỏ của Tavira, chỉ cách Faro 30 phút lái xe về phía tây (đi xe lửa thì thời gian lâu hơn một chút), mọi người đôi khi gọi Tavira là “Venice của Bồ Đào Nha”. Thực ra, như thế cũng không thỏa đáng, bởi vì tên gọi đó chưa bộc lộ hết giá trị của điểm đến này – Tavira có những điều thú vị độc đáo riêng. Giờ đây, danh lam thắng cảnh này là một khu trung tâm phụ với ít hơn 30,000 cư dân, nơi đây từng là thành thị có ảnh hưởng nhất trong khu vực vào suốt thế kỷ 15 và 16 nhờ có khu hải cảng hùng mạnh và ngành công nghiệp đánh cá phong phú.
Di chuyển bằng xe lửa từ thị trấn biển Albufeira, lần đầu tiên tôi ghé thăm một viện bảo tàng của thành phố nhỏ nhưng khá quy m – nơi phác họa quá khứ danh giá của thị trấn một cách chi tiết, trung thực và đầy màu sắc. Sau đó tôi ghé thăm tòa lâu đài và nhà thờ Igreja da Misericórdia – có từ thế kỷ 16 và được xem là một kiệt tác thời Phục Hưng. Bước qua bức tường sơn trắng bên ngoài, tôi ngắm nhìn trần nhà hình vòm, bàn thờ bằng vàng, và đặc biệt là các viên gạch trang trí azulejo màu trắng và xanh lam, một công trình được xây dựng thêm vào thế kỷ 18 mô tả 14 tác phẩm riêng biệt về lòng nhân từ. Rực rỡ và xanh biếc, chúng giống như tâm hồn của vùng đất và quốc gia này.
Vào buổi chiều muộn, tôi đi ra con sông Gilão. Tản bộ dọc theo bờ sông, tôi tìm thấy một quán rượu nhỏ ven sông, nơi họ đã rót cho tôi một ly rượu địa phương thơm ngon, giá cả phải chăng, và tôi ngồi vào chỗ của mình, ngắm nhìn thuyền bè qua lại.
Khi tản bộ dọc bờ sông, tôi tán gẫu với những ngư dân vừa kết thúc một ngày của họ, hỏi han về số lượng cá họ bắt được. Sau đó, tôi lên một chiếc thuyền du lịch nhỏ để ngắm hoàng hôn. Điểm đến là Ilha de Tavira, một hòn đảo được nhiều người biết đến nhờ những bãi biển của nó. Nhưng tôi chủ yếu ở đó để thưởng ngoạn.
Du ngoạn trên làn nước yên bình dưới ánh nắng cuối chiều như màu loại kẹo caramel của hãng airborne, chúng tôi phát hiện ra một đàn hồng hạc lớn trong công viên tự nhiên Ria Formosa. Tôi lên đảo, nhưng chỉ đủ thời gian để lao xuống con đường ngắm bãi biển, trước khi quay lại du thuyền để thong thả trở về thị trấn.
Hòn ngọc của Algarve

Những ngày còn lại, cuộc phiêu lưu của tôi vẫn tiếp diễn. Ở Vilamoura, tôi đã khám phá bến du thuyền, nơi thuyền buồm và du thuyền đậu kín. Ở Albufeira, tôi lang thang qua những con đường uốn lượn, lát đá cuội để tìm nơi ăn tối, hoặc chỉ để dạo chơi. Ở Loulé – một thị trấn có những đường rầy xe lửa mà nhiều người có thể bỏ qua – tôi đã khám phá ra tòa lâu đài rất ấn tượng, có lẽ được xem là điểm ít thu hút nhất trong vùng.
Ở Lagos, thành phố lớn nhất phía tây Algarve, tôi lên một chiếc thuyền máy và vội vã tới thăm quan những hang động. Trên đường ra, chúng tôi vẫy tay chào những gia đình ngư dân đang trở về nhà; tất cả họ đều hoàn thành công việc trong ngày trên biển. Thành phố nho nhỏ này chỉ khoảng 30,000 cư dân, vẫn gìn giữ cảm xúc về những ngày huy hoàng khi là căn cứ cho cuộc khám phá thế giới mới. Những bức tường bao quanh những khu vực cổ kính nhất, giữa những tòa tháp nhà thờ lớn cao chọc trời. Có lẽ chúng ta có thể gọi tên thị trấn của người Bồ Đào Nha này như một thành phố Lagos nổi tiếng khác – thủ đô rộng lớn của Nigeria.
Rẽ ra khỏi vùng biển được bảo vệ vào Đại Tây Dương, chúng tôi đi qua vài bãi biển kín và đến các hang động. Được chạm khắc vào những vách đá ven biển, mỗi hang động dường như đều có tính cách riêng. Có một nơi, người ta gọi là Nhà thờ chính tòa (Cathedral), được bao phủ bởi mái vòm bằng đá, và tôi đoán chắc là có nhiều người cảm thấy đây là một chuyến du lịch trải nghiệm tôn giáo. Con thuyền hướng mũi vào bên trong [hang động], lắc lư qua lại, rồi đi ra khỏi hang.
Ở phía chân trời, tôi có thể nhìn thấy một mỏm đất và hỏi người hướng dẫn đó là gì. “Sagres”, anh ấy trả lời. Bây giờ, nơi ấy là thị trấn với dịch vụ lướt sóng theo phong cách hippie. “Vậy mà từng có một lần, người ta đã nghĩ đó là nơi cùng tận của thế giới.” Chúng tôi không đi xa đến thế, nên con thuyền quay trở lại cảng. Khi cập cảng, tôi vội dùng bữa tối và sau đó đón tàu về Albufeira. Thật là một chuyến đi ngắn vui vẻ trọn vẹn, và chắc chắn là đáng giá, vượt xa cả bãi biển. Nhưng còn nơi cùng tận của thế giới thì sao? Sẽ phải chờ một ngày khác thôi.
Kinh nghiệm du lịch đến Algarve
Bằng đường hàng không: Bạn có thể bay trực tiếp từ các trung tâm của châu Âu tới phi trường quốc tế ở thành phố Faro (FAO), nơi tiếp nhận các chuyến bay của các hãng hàng không lớn, và các hãng hàng không giá rẻ. Nếu bạn đến từ Bắc Mỹ, lộ trình của bạn có thể bao gồm một điểm dừng ở Sân bay Quốc tế Lisbon, một trung tâm của TAP (Tuition Assistance Program), hãng hàng không quốc gia của Bồ Đào Nha. Là một thành viên của hiệp hội Star Alliance, dịch vụ trên phi cơ của họ rất xuất sắc, và họ bay thẳng tới một số điểm đến của Hoa Kỳ và Canada, bao gồm Montreal, Boston, Toronto, Chicago, Miami, và thành phố New York.
Đi xem quanh vùng: Mặc dù bạn được khuyên là thuê xe hơi để khám phá kỹ hơn – việc tự lái xe sẽ đưa bạn đến các thị trấn nhỏ hơn, và vùng nông thôn rộng lớn hơn – nhưng hệ thống đường sắt ở Algarve cũng rất tốt, với những chuyến tàu chạy thường xuyên từ đông sang tây, kết nối các vùng miền.
Nơi trú ngụ: Khách sạn Marriott Pine Cliffs là một nơi nghỉ dưỡng thực sự. Nhiều phòng có ban công rộng rãi, bạn có thể đi bộ qua vườn cảnh rồi bơi ở nhiều hồ bơi, hay chỉ là để ngắm nhìn đài phun nước tung bọt. Từ khách sạn đi tới những thành phố khác như Faro, Vilamoura, Loulé, Tavira, và Albufeira đều gần.
Lưu ý: Tiếng Bồ Đào Nha có thể là một ngôn ngữ khó học, nhưng hầu hết mọi người làm trong ngành dịch vụ ở đây đều nói tiếng Anh rất giỏi.