Liệu trương mục ngân hàng của chúng ta có bị đóng không?
Jeffrey A. Tucker
Tất cả chúng ta đều tự hỏi rằng làm thế nào mà những người trong giới quyền lực ưu tú của chúng ta lại áp đặt được một loại tiền kỹ thuật số của ngân hàng trung ương (CBDC) lên chúng ta. Có sự phản đối rộng rãi của công chúng đối với toàn bộ kế hoạch này. Trước thực tế đó, họ cần phải tìm ra một số cách để chuyển biến từ phản đối sang áp đặt CBDC. Giờ thì chúng ta đang có được một cái nhìn thoáng qua về cách thức việc này sẽ diễn ra.
Tiêu đề trên The New York Times (luôn luôn là một tờ báo cho thấy xu hướng chung) viết như sau: “Tại sao các Ngân hàng Đột ngột Đóng Trương mục của Khách hàng” (Why Banks Are Suddenly Closing Down Customer Accounts). Và đoạn giới thiệu: “Những cá nhân và chủ doanh nghiệp nhỏ bị bất ngờ, không thể trả tiền thuê nhà hoặc trả lương, và chẳng có ai giải thích họ đã làm gì sai.”
Quý vị có thể đoán được diễn biến còn lại. Đó là hàng loạt câu chuyện của những người bình thường nhận được thông báo bất ngờ từ ngân hàng rằng trương mục của họ đã đột ngột bị đóng. Thẻ tín dụng và trương mục vãng lai (checking account) của họ không còn hoạt động nữa. Số tiền còn lại được gửi về dưới dạng ngân phiếu, và người gửi tiền đột nhiên bị đẩy vào một tình huống kỳ lạ. Họ phải tìm kiếm một ngân hàng khác, điều đưa đến câu hỏi hiển nhiên: Tại sao quý vị lại đang phải chuyển trương mục của mình?
Sự hoài nghi này có thể khiến các ngân hàng ngần ngại tiếp nhận các trương mục mới mà không thẩm định kỹ lưỡng. Kỳ lạ là, người đối diện với tình huống này không bao giờ được biết chính xác lý do tại sao điều này lại xảy ra. Quý vị gọi điện tới ngân hàng để hỏi nhưng chẳng đi đến đâu. Quý vị đi vào và gặp người quản lý. Quý vị hỏi tại sao, nhưng sẽ không ai nói cho quý vị biết. Vấn đề là hệ thống ngân hàng đã đuổi quý vị ra ngoài. Chẳng có lý do nào được đưa ra .
Người gửi tiền đành phải phỏng đoán. Có lẽ việc đóng trương mục này là do hàng loạt lần rút tiền mặt để trả công cho người cắt cỏ vốn chỉ nhận tiền mặt. Có lẽ đó là do những khoản chi trong một chuyến đi quốc tế. Có thể đó là do cách quý vị sử dụng thẻ debit của mình tại một công ty tiền mã hóa (crypto) đã đóng cửa. Quý vị cứ nặn óc ráng tìm một lý do nào đó, bất cứ một việc gì đó mình đã làm, có thể bị xem là không cẩn thận hoặc sai sót. Nhưng quý vị không biết chắc được.
Quý vị không biết là vì một lý do. Đó là chiến thuật độc tài cổ điển: Sự áp đặt tùy tiện truyền tới nỗi sợ hãi ngẫu nhiên.
NYT giải thích một cách chính xác:
“Những tình huống này được các ngân hàng gọi là ‘loại ra’ hoặc ‘loại bỏ rủi ro.’ Đây không phải là cách giải quyết bình thường vốn dành cho những người hay ký chi phiếu “lũng”. Thay vào đó, một bộ máy an ninh rộng lớn đã bắt đầu hoạt động, bắt đầu từ các cơ quan quản lý ở Hoa Thịnh Đốn và dần dần xuống tới các nhà quản lý an ninh ngân hàng và nhân viên chi nhánh đang quan sát khách hàng. Mục tiêu là trấn áp gian lận, khủng bố, rửa tiền, buôn người, và các tội phạm khác.”
“Trong tiến trình này, các ngân hàng đang đuổi ngày càng nhiều cá nhân, gia đình, và chủ doanh nghiệp nhỏ. Thông thường, khách hàng không biết tại sao ngân hàng lại chống lại họ. Nhưng hầu như luôn có những dấu hiệu cảnh báo – chẳng hạn như các giao dịch có vẻ không đúng bản chất – dẫn đến việc bị trục xuất. Các cảnh báo được tạo bằng thuật toán do các nhân viên xem xét hàng ngày. Các ngân hàng thường không cho biết họ thường xuyên đóng trương mục theo cách này đến mức nào, và họ cũng không ghi lại họ phạm sai lầm bao nhiêu lần.”
Từ quan điểm của người gửi tiền, toàn bộ chuyện này là một cơn ác mộng. Đóng trương mục có nghĩa là tiền vay nợ mua nhà không trả kịp thời, tiền lương bị trì hoãn, và thảm họa tài chính đến ngay lập tức. Đây là nguyên nhân gây mất ngủ trong nhiều ngày hoặc nhiều tuần. Chỉ riêng viễn cảnh đó cũng đã đủ để làm cho mọi người phải nhất loạt tuân thủ. Thật vậy, đây có thể là toàn bộ mục đích của bài báo tiêu đề trên NYT: Tạo ra sự sợ hãi!
Mọi người sẽ làm hầu hết mọi thứ để ngăn chặn tình huống này. Các ngân hàng chắc rồi sẽ theo cách mà cơ quan kiểm tra an ninh phi trường (TSA) vẫn làm? Có lẽ cần phải có một hình thức “kiểm tra trước” đối với người gửi tiền. Có lẽ việc quét võng mạc là cần thiết đối với máy ATM. Có lẽ là chính phủ có thể bảo đảm rằng trương mục của quý vị sẽ không bị đóng bằng cách cung cấp sự ghi danh đặc biệt cho các chương trình như vậy dưới chiêu bài giữ an toàn cho trương mục của quý vị, ngăn chặn gian lận, và bảo đảm rằng cuộc sống của quý vị có thể tiếp tục như bình thường.
Đây là sự khởi đầu của hệ thống tín nhiệm xã hội, vốn đã được áp đặt cho việc đi lại bằng đường hàng không rồi. Tín nhiệm xã hội cũng đã được áp dụng theo những cách khác, chẳng hạn như tại các công ty gửi hàng UPS hoặc FedEx – ở đây họ sẽ không nhận gửi hàng nếu không rà quét thẻ căn cước (ID) của người gửi. Ngoài ra, ngay bây giờ, chính phủ hiện đang khai triển “ID nâng cao” hoặc “ID thực” (Real ID) để quý vị thậm chí không thể đi du lịch trong nước vào năm tới nếu không có loại ID đó Mọi người ở mọi tiểu bang đều phải đến DMV và đổi thẻ ID cũ lấy loại ID mới này.
Tương lai này là chắc chắn: Hệ thống tương tự cũng sẽ được áp dụng cho ngân hàng. Khi điều đó xảy ra, đây sẽ là bước quan trọng đầu tiên hướng tới một hệ thống quản lý tiền tệ qua blockchain độc quyền. Việc rút tiền mặt sẽ bị thắt chặt đến mức hạn chế nghiêm trọng. Mục tiêu là để bảo đảm rằng không một giao dịch nào có thể diễn ra mà không thể theo dõi, truy vết, và cô lập. Từ đó, việc hướng tới CBDC sẽ chỉ là một bước nhỏ, được khai triển với mục đích bảo đảm an toàn, bảo mật, và ổn định ngân hàng.
Dân chúng nói rằng họ sẽ chống, nhưng họ sẽ không làm được như vậy đâu. Tuyệt đối không ai có thể giải quyết được việc một trương mục bị đóng đột ngột. Hiện tại ngân hàng đang làm điều này, và NYT đang quảng bá điều này – như một chiến thuật khủng bố để bảo đảm rằng mọi người đều tuân thủ và nhìn thấy được hậu quả của việc không tuân thủ.
Bài viết quan trọng này của NYT chỉ là sự khởi đầu. Quý vị sẽ thấy nhiều bài báo như vậy hơn và ngày càng có nhiều trường hợp đóng trương mục. Việc bị đóng trương mục sẽ xảy ra với những người có ảnh hưởng lớn trong giới bảo tồn truyền thống, những ngôi sao Hollywood lên tiếng chống lại chính phủ, và những chính trị gia dám cổ vũ những ý tưởng mà giai tầng thống trị cho là nguy hiểm. Không cần phải đàn áp hay những hình thức ép buộc thô thiển khi quý vị có thể kiểm soát mọi người thông qua việc đe dọa hủy bỏ tài chính.
Cách giải quyết là gì? Khó mà nói cho được. Có thể biện pháp là giữ những túi đựng đồng xu bạc và có lẽ là vàng thỏi. Có thể là bitcoin và các loại tiền mã hóa khác trên ví của quý vị có thể có tác dụng để tránh bị ngăn thực hiện giao dịch tiền tệ và ngân hàng thông thường. Có thể trao đổi hàng hóa sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn. Nhưng ngay cả ở đây, thì các yêu cầu báo cáo cũng sẽ gắt hơn, đến mức mà việc không tiết lộ những giao dịch như vậy có thể khiến quý vị bị phạt hình sự.
Tất cả những diễn biến này đang đến, thưa các bạn.
Điều tôi thấy thực sự đáng chú ý về điều này là hoàn toàn không ai trong số những người bình thường thực sự muốn điều này. Tôi đã có cuộc trò chuyện vui vẻ với một nhân viên của hệ thống CLEAR tại phi trường vào cuối tuần này. Máy quét mắt tôi và ngay lập tức tạo ra khuôn mặt và ID của tôi.
Tôi hỏi cô ấy liệu cô ấy có thấy điều này đáng sợ và thậm chí là vô đạo đức không. Cô ấy nói chắc chắn là vậy. Mặc dù cô ấy làm việc cho hệ thống này, nhưng cô ấy thực sự ghét hệ thống.
Quả thực đúng là mọi người đều ghét sự giám sát, các quy định bắt buộc, việc theo dõi và truy tìm, các biện pháp phát xít sinh học, công nghệ, sự tập trung hóa, và việc không ngừng xây dựng một tương lai đen tối. Những thứ này đang được áp đặt lên một công chúng không sẵn lòng. Đó là giai cấp thống trị chiếm 1 phần trăm so với những người khác.
Vấn đề là tìm ra cách ngăn chặn điều đó và thoát khỏi số phận nghiệt ngã này.
Ông Jeffrey A. Tucker là sáng lập viên kiêm chủ tịch Viện Brownstone, đồng thời là tác giả của hàng ngàn bài báo trên báo chí học thuật và phổ thông. Ông cũng là biên tập viên của The Best of Mises. Ông viết cho một chuyên mục kinh tế hàng ngày cho The Epoch Times và về các chủ đề kinh tế, công nghệ, triết học xã hội, và văn hóa.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.