Người phụ nữ Ukraine mất 6 thân nhân giúp đỡ người tị nạn tại ga tàu
LVIV, Ukraine – Hôm 07/03, gia đình nhà Pryimenko đã gói ghém hành lý được năm ngày, khi Nga và Ukraine đàm phán về một hành lang xanh dành cho thường dân rời khỏi thành phố Sumy, Ukraine, có thể mở cửa vào sáng hôm sau.
Đôi vợ chồng Vitaliy và Yekaterina Pryimenko đã chờ đi lánh nạn được một ngày, cùng ba cậu con trai: bé Kiril, 5 tuổi; bé Yegor, 10 tuổi; và Artem, 15 tuổi. Họ đã ở yên tại chỗ chờ đợi, sau khi nghe tin các xe dân sự bị bắn trong lúc chạy ra khỏi Sumy – nơi cách biên giới Nga chưa đầy 25 dặm.
Mẹ của anh Vitaliy, bà Valentina Pryimenko, đã từ chối đi. Vào tối hôm 07/03, bà miễn cưỡng đồng ý đi lánh nạn sau một cuộc điện thoại với con gái bà, cô Anna Pryimenko, người đã chạy đến miền tây Ukraine.
Khoảng hai giờ sau, một vụ đánh bom đã khiến cả gia đình thiệt mạng, và ngôi nhà hai tầng của họ trở thành đống đổ nát.
Điện thoại của cô Anna Pryimenko reng vào khoảng nửa đêm. Bạn của anh trai cô đã kể cho cô nghe về vụ đánh bom. Cô đã gọi điện cho mẹ cô trước. Đầu dây bên kia không ai trả lời. Một người lạ đã nhấc máy khi cô gọi cho anh trai cô. Chiếc điện thoại đã bị thổi bay ra khỏi nhà và rơi xuống đường.
“Họ nói nơi ấy không có ngôi nhà nào, thậm chí không có nền móng. Không còn gì ở đó cả,” cô Anna Pryimenko nói với The Epoch Times.
Sumy đã bị các cuộc giao tranh khốc liệt bủa vây kể từ khi Tổng thống Nga Vladimir Putin ra lệnh xâm lược Ukraine – điều mà ông gọi là “một chiến dịch quân sự đặc biệt”.
Sáng hôm 08/03, các hãng thông tấn địa phương đã đưa tin rằng chín người, trong đó có hai trẻ em, đã thiệt mạng trong vụ đánh bom. Những số liệu ban đầu cho cô Anna niềm hy vọng, nhưng chút hy vọng nhỏ nhoi đó đã nhanh chóng lụi tàn.
“Có rất nhiều người bị thương, và tôi hy vọng đến cuối cùng thì chí ít cũng còn vài đứa trẻ sẽ sống sót. Trong ngày hôm đó, họ đã tìm thấy tất cả lũ trẻ, và chúng đều là cháu của tôi,” cô Pryimenko nói. “Thật là khủng khiếp, nhất là vì chúng tôi rất thân thiết. Chúng tôi có mối quan hệ gia đình rất bền chặt, một gia đình lớn chan hòa.”
Ngôi nhà của gia đình Pryimenko nằm trên Đường Romenskaya, sâu bên trong một khu dân cư đông đúc của thành phố Sumy, chủ yếu là những ngôi nhà riêng. Ngôi nhà này nằm cách đường 100 feet (khoảng 30 mét). Sân trước có những lối đi lát đá; trong những tháng ấm áp của năm, bao quanh sân là bãi cỏ được cắt tỉa gọn gàng.
Theo những video và hình ảnh hiện trường được ghi lại vào buổi sáng sau vụ nổ, tất cả những thứ đó đều đã biến mất, chẳng còn gì sót lại sau vụ đánh bom. Những mảng bê tông và gạch đá lớn nằm ngổn ngang khắp nơi, bên trên phủ đầy một lớp tuyết rơi trong đêm.
Cô Anna Pryimenko rất muốn trở về Sumy để chôn cất những người thân yêu dấu. Những người bạn của anh trai cô đã thuyết phục cô không nên làm vậy. Họ đã lo liệu việc an táng.
“Họ thuyết phục tôi không nên quay về vì chuyến đi này sẽ là một đi không trở lại,” cô nói.
Cháu trai 15 tuổi Artem Pryimenko của cô là một nhà vô địch quốc gia môn đấu vật sambo trước khi mất. Cậu ấy dự định sẽ tham gia một cuộc thi quốc tế trước khi quả bom lấy đi sinh mạng của cậu và cha mẹ cậu.
“Bọn trẻ, chúng chưa làm chuyện gì xấu với bất cứ ai,” cô Anna Pryimenko nói. “Thật đau đớn và không thể hiểu tại sao điều này lại xảy ra với gia đình tôi.”
Cô và chồng đã chuyển từ Uzhhgorod, Ukraine, đến thành phố Lviv. Họ trở thành những tình nguyện viên tại Ga Lviv ngày này qua ngày khác. Cô cho biết hoạt động tình nguyện giúp cô tạm quên nỗi đau mất mát.
Hôm 16/03, cô Anna Pryimenko đã làm việc trong một sảnh chờ ở ga xe lửa dành riêng cho các bà mẹ có con nhỏ đi ngang qua Lviv. Hầu hết mọi người đang trên đường đến Ba Lan, chạy trốn khỏi các khu vực bị ảnh hưởng nặng nề ở miền đông Ukraine, trong đó có thành phố Sumy.
Cô cho biết thật xót xa khi nhìn những đứa trẻ.