Nhìn lại cuộc bãi nhiệm của California
Hoa Kỳ đã chứng kiến ba trường hợp bãi nhiệm thống đốc trọng đại trong hai thập niên qua – hai trong số đó là ở California và một ở Wisconsin.
Tại Wisconsin, các nghiệp đoàn công chức muốn thay thế Thống đốc Scott Walker và đã thất bại trong việc cách chức ông ấy. Vào năm 2003, người dân California đã bầu Thống đốc Gray Davis nhưng rồi các nghiệp đoàn đã không bảo vệ được ông.
Về bản chất, các cuộc bãi nhiệm luôn có tính ngẫu nhiên cao. Khi ông Arnold Schwarzenegger nhảy vào cuộc đua để thế chỗ của ông Davis; điều đó có lẽ đã quyết định số phận của vị thống đốc đương nhiệm, và ông Davis đã trở thành một trong hai thống đốc duy nhất bị bãi nhiệm trong lịch sử đất nước chúng ta. Đây là một tin chấn động. Việc ông Walker chiến thắng cũng là một tin chấn động.
Thế nhưng việc ông Newsom chiến thắng thì chẳng phải là tin chấn động gì cả. Các nghiệp đoàn công chức của thành phố Sacramento đã trở nên quyền lực hơn rất nhiều và đã tích lũy được lượng tiền khổng lồ từ hội phí để bảo đảm cho những bằng hữu của họ có thể chen chân vào và duy trì cái ghế của mình. Họ có thể lập công lớn trong việc tạo ra một tiểu bang độc đảng.
Vụ bãi nhiệm này có lẽ đã tạo động lực cho việc tăng lương và thưởng lớn cho các thành viên nghiệp đoàn. Ông Newsom có thể sẽ thông qua một biên bản ghi nhớ về việc tăng lương, và các công đoàn này có thể sẽ đóng góp rất hào phóng cho chiến dịch của ông để chống lại vụ bãi nhiệm này.
Trong sự ngẫu nhiên này, sự xuất hiện của một ứng cử viên trong cuộc đua đã lặp lại kịch bản như của ông Schwarzenegger. Sự tham dự của ông Larry Elder ngay trước khi kết thúc giai đoạn nộp hồ sơ chính là một nhân tố lớn làm thay đổi cuộc chơi.
Có một câu nói, “Điều gì sẽ xảy ra nếu họ bắt đầu một cuộc chiến mà không có ai xuất hiện cả?” Đảng Dân Chủ đã làm một việc rất hữu hiệu để bảo đảm rằng họ không có một ứng cử viên nặng ký nào có thể thay thế nếu cuộc bãi nhiệm này thành công. Cựu Thị trưởng Los Angeles Antonio Villaraigosa có thể là một nhân tố lớn nếu ông ấy tham gia [cuộc đua], đặc biệt là với cộng đồng người Mỹ gốc Tây Ban Nha đông đảo ở California.
Đảng Cộng Hòa thì ít quy củ hơn, và đó là lý do tại sao có rất nhiều người trong số họ tham gia cuộc đua. Và sau khi ông Elder tham dự, không ai trong số họ chịu rút lui cả, ngoại trừ ông Doug Ose, nhưng là vì ông ấy bị một cơn đau tim. Tôi đã nhận được các thư điện tử từ những người ít danh tiếng trong Đảng Cộng Hòa cho vị trí Thống đốc, những người mà thậm chí không thể đạt được một nửa của một phần trăm tổng số phiếu bầu. Điều gì có thể giải thích cho hành vi luôn tự cho mình là đúng và thiếu hiểu biết này?
Với việc bãi nhiệm thành công Thượng nghị sĩ Josh Newman vài năm trước, phe đại đa số của Đảng Dân Chủ trong cơ quan lập pháp của tiểu bang này đã khiến quy trình bãi nhiệm trở nên vô cùng khó khăn. Do đó, ngày giờ của cuộc bãi nhiệm này đã bị trì hoãn do các thủ tục mới bắt buộc. Sau khi hoàn thành xong các thủ tục này, thì ngày thực tế đã được sắp xếp sao cho khoảng thời gian bầu cử rất ngắn.
Tôi nghi ngờ điều này được thực hiện để: một là, khiến cuộc bầu cử này hoàn thành xong trước khi ông Newsom phải ký một số lượng lớn các dự luật đã được gửi lên bàn của ông ấy vào ngày kết thúc phiên họp lập pháp hôm 10/09; và hai là, trước khi một chiến dịch mạnh mẽ và khả tin cho cuộc bỏ phiếu đồng ý bãi nhiệm được tiến hành.
Ông Newsom đã ký [các dự luật] SB 9 và 10, hai dự luật rất đáng lo ngại về quản trị đất đai ở địa phương. Vì vậy, ai biết được ông ta sẽ ký những dự luật không phù hợp nào khác trước cuối tháng 09/2021, bởi vì ông ta sẽ không phải lo lắng về phản ứng của cử tri cho đến tận tháng 11 năm sau, lâu đến nỗi chúng sẽ bị lãng quên.
Một chu trình bầu cử ngắn cũng khiến ông Elder phải ứng phó với một chiến dịch tranh cử cấp tốc. Việc thuê chuyên gia cố vấn và gây quỹ trong thời gian ngắn như vậy cũng đủ khiến đầu óc của một người bình thường nổ tung.
Đảng Cộng Hòa đã từng đưa một ứng cử viên người Do Thái ra tranh cử vào Thượng viện Hoa Kỳ hồi năm 2002: ông Bruce Herschensohn. Ông ấy đã bị hành hung. Bây giờ Đảng Cộng Hòa lại cho một ứng cử viên người Mỹ gốc Phi Châu ra tranh cử cho chức vụ quan trọng, và ông Elder cũng đã bị tấn công một cách không thương tiếc.
Ngay cả khi ông Elder bị bôi nhọ danh dự, thì cuộc bãi nhiệm này đã được thông qua ở gần như 28 trong số 58 quận của California. Và ông Elder là người nhận được số phiếu bầu cao nhất tại tất cả các quận, ngoại trừ một trong số các quận đó, tức là hơn 47% (nhiều hơn 5.5 lần ứng cử viên Đảng Cộng Hòa tiếp theo). Khi nhìn vào bản đồ được mã hóa màu trên trang web của Tổng thư ký tiểu bang và quý vị sẽ thấy rằng California có thể dễ dàng được chia thành hai phần, Bắc-Đông và Tây-Nam.
Ở phía nam, Los Angeles Times – tờ báo có lượng độc giả cao nhất trong tiểu bang đã rất phẫn nộ. Tờ báo này đã không ngừng tấn công ông Elder, tới mức họ đã phỉ báng và bôi nhọ ông ấy, và đưa tin không công bằng về cuộc tranh cử này. Tờ OC Register trở nên nổi bật vì đã ủng hộ ông Elder. Tạ ơn Chúa vì có một ban biên tập vẫn duy trì được một khuynh hướng tự do. Nhưng rõ ràng là rất cần có một tờ báo tốt đi theo khuynh hướng bảo tồn truyền thống.
Nhìn chung, khá rõ ràng là hầu hết các cử tri ở California đều bị rối loạn về mặt tâm lý xã hội và quá lệ thuộc vào các chính sách tự do thất bại thảm hại. Danh sách những vấn đề rắc rối ở California là quá dài để có thể nhắc lại ở đây, dữ liệu di cư sẽ tự nói lên điều đó. Thật đáng tiếc là, đa số những người lệ thuộc này đã bỏ phiếu cho kẻ đáng thất vọng và vô dụng đó.
Với việc chỉ có một phần tư tiểu bang là thành viên Đảng Cộng Hòa đã ghi danh, và hơn 36% số phiếu tán thành cuộc bãi nhiệm này cho thấy rằng đây không phải là “cuộc bãi nhiệm của Đảng Cộng Hòa”. Nhiều người độc lập cũng đã lên tiếng. Chi phí hơn 80 triệu USD để phản đối vụ bãi nhiệm này tương đương khoảng 13.50 USD cho mỗi phiếu bầu. Phí tổn này không hề rẻ, nhưng ít nhất ông Elder đã buộc các nghiệp đoàn công chức và những người thiên tả giàu có phải chi một khoản tiền khổng lồ.
Căn cứ theo tình trạng thu thuế, trong số mười tiểu bang xếp hạng chót ở quốc gia này, thì chỉ có cử tri của California đã sử dụng năng lực dân chủ trực tiếp của họ để nói lên rằng họ đã chịu đựng quá đủ. Câu nói “Hãy để người của tôi đi” xuất hiện trong tâm trí. Một con ếch đang cố gắng nhảy ra khỏi một cái nồi nước nóng hơn bao giờ hết cũng sẽ làm như vậy. Những người trong chúng ta vẫn chưa rời đi, đã đưa ra một tuyên bố mạnh mẽ và táo bạo. Họ có thể sẵn sàng đưa ra một tuyên bố mạnh mẽ nữa vào năm sau bằng cách thu thập đủ chữ ký để đưa ra sáng kiến lựa chọn theo một trường phái khác trên lá phiếu bầu cử vào tháng 11.
Nếu thống đốc và cơ quan lập pháp thất bại của Tiểu bang Vàng (Golden State) này không nhận ra rằng người dân nơi đây đang thực sự mất kiên nhẫn, thì khi đó các nghiệp đoàn công chức có thể kỳ vọng rằng bản thân sẽ phải chống lại nền dân chủ còn trực tiếp hơn nữa, khi các cử tri sử dụng các công cụ mà họ đã được trao cho cách đây hơn 100 năm vào thời mà thành viên Đảng Cộng Hòa Hiram Johnson là thống đốc của tiểu bang California; đó là: đề xướng, trưng cầu dân ý và bãi nhiệm. Và đã đến lúc sự hào phóng về tài chính của các nghiệp đoàn này, dựa vào tiền đóng thuế của người dân, sẽ dần cạn kiệt.
Đối với khoảng 3.5 triệu người đã bỏ phiếu ủng hộ cuộc bãi nhiệm này, xin cảm ơn quý vị. Mặc lòng ưng thuận chỉ dành cho những kẻ yếu đuối. Nói lên những điều phi lý tại quầy bỏ phiếu là rất cần thiết và tôi tự hào về quý vị vì đã gửi đi một thông điệp đến thành phố Sacramento. Chúng ta chỉ có thể hy vọng rằng thông điệp đó sẽ được thấu hiểu một cách trọn vẹn.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông John Moorlach là một cựu Giám sát viên Quận Cam, và gần đây nhất ông giữ chức vụ thượng nghị sĩ tiểu bang. Ông từng có 12 năm làm Thủ quỹ Phòng Thuế Quận Cam, và đã dẫn dắt quận này thoát khỏi tình trạng phá sản.