‘Những bó hoa bất ngờ’ đem nụ cười đến cho bệnh nhân tuyệt vọng
Trong thế giới xô bồ và tất bật, một hành động nhân ái nhỏ bé cũng có thể tác động lớn đến cuộc sống của người khác. Với Larsen Jay ở Knoxville, Tennessee, chỉ sau khi trải qua một tai nạn thương tâm, anh mới hiểu được sức mạnh an ủi của những đóa hoa.
Vào một ngày hè năm 2007, Jay đang làm việc trên mái nhà của căn xưởng; cầm tấm bạt trong tay, anh cố gắng sửa chữa chỗ bị dột trong lúc vợ anh đi vắng. Anh phải liên tục trèo lên và trèo xuống chiếc thang, và khi anh trèo lên mái nhà lần thứ 15 thì chiếc thang bị đổ. Anh bất ngờ ngã đập mặt xuống nền bê tông.
Jay bị gãy tay trái, cổ tay trái, khuỷu tay phải, xương đùi phải, và mũi; xương sọ của anh có 10 vết nứt. May mắn thay, anh vẫn tỉnh táo và cố gắng sử dụng điện thoại di động để gọi 911. Hai ngày sau, anh tỉnh dậy trong phòng chăm sóc đặc biệt với cảm giác thất vọng, bối rối và vô cùng đau đớn. Anh nhớ mình đã nghe thấy tiếng la hét và tiếng gào khóc.
Và sau đó, vào ngày thứ 3, anh nhận được một bó hoa đẹp.
Trước sự ngạc nhiên của anh, những bó hoa tiếp tục được gửi đến.
“Cứ khi nào tôi bắt đầu chìm đắm trong sự tuyệt vọng, thì một bó hoa khác lại xuất hiện,” Jay chia sẻ.
Những đóa hoa
Cuối tuần đầu tiên trong bệnh viện, Jay có một ý tưởng điên rồ. Anh thuyết phục được y tá và gia đình đẩy xe đưa anh xuống hành lang. Khi rời phòng bệnh, anh kinh ngạc trước bầu không khí vô trùng nhưng cũng thật vô hồn của bệnh viện. Khi đi lang thang qua các sảnh, anh thấy rất nhiều bệnh nhân khác đang sống trong những căn phòng thiếu màu sắc và niềm vui, không giống như căn phòng ngập tràn sắc hoa rực rỡ của anh.
“Không hương thơm. Không màu sắc. Và tôi thấy kỳ cục quá,” Jay nhớ lại.
Jay trở về phòng và gỡ ra tất cả thiệp chúc mừng trong các bó hoa của anh, và chất những bó hoa lên chiếc xe lăn nhiều nhất có thể. Anh đến thăm phòng bên cạnh đầu tiên, nơi anh từng nghe thấy những âm thanh rên rỉ. Bệnh nhân trong phòng này là một phụ nữ, trông rất tuyệt vọng và kiệt sức. Anh có thể nhìn thấy điều đó trong mắt bà. Anh tặng bà một bó hoa to và bà biểu lộ sự chân thành.
Jay chia sẻ: “Bà ấy đã chuyển từ cảm giác tuyệt vọng với đôi mắt vô hồn sang một nụ cười rạng rỡ với những giọt nước mắt của niềm vui; nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành.”
Khi sang phòng kế tiếp, Jay thấy một người đàn ông đang chăm sóc người vợ cũng đã bị ngã. Ông ấy chia sẻ với Jay rằng ông từng là người làm vườn và kể về những loại cây ông trồng. Jay đưa cho ông ấy một chậu cây từ chiếc xe lăn. Jay nói rằng bằng cách đưa cho ông ấy điều gì đó để làm trong khi ông ấy chăm sóc vợ, thì giống như ông ta có thể tái sinh khu vườn của mình vậy.
Lòng nhân ái và tình người
Phải qua 13 cuộc phẫu thuật và 3 tháng trên xe lăn, Jay mới có thể phục hồi, và anh đã một mình trải qua khoảng thời gian đó. Anh nghĩ về phản ứng của những bệnh nhân trong bệnh viện, và anh cũng muốn làm điều gì để kỷ niệm việc anh sống sót sau tai nạn đó. Anh cũng nghĩ đến rất nhiều bệnh nhân không người chăm sóc.
Jay tưởng rằng có một tổ chức hoặc một nhóm người đã làm công việc tặng hoa cho những bệnh nhân đang cần một hành động nhân ái. Sau khi tìm hiểu, anh phát hiện ra không ai thực hiện điều này một cách chính thức. Một ngày, anh bắt đầu viết ra các ý tưởng, và Random Acts of Flowers xuất hiện trong tâm trí anh. Anh và vợ chính thức thành lập tổ chức này năm 2008, một năm sau khi anh gặp tai nạn.
“Trong một thế giới thực sự kỳ quặc, đầy phức tạp, luôn thật vội vã và ưa chuộng công nghệ, thì những điều giản đơn sẽ đem đến tình người. Không phải là tin tức nóng hổi hay công nghệ. Tình người là yếu tố quan trọng nhất,” Jay bộc bạch.
Sự thôi thúc
Ramdom Acts of Flowers trở thành sự thôi thúc và trọng tâm trong cuộc đời của Jay.
Vào tháng 7/2011, một y tá yêu cầu anh giao hoa đến một bệnh nhân. Cô ấy nói với anh rằng người phụ nữ này đang ở cuối hành lang và nhập viện 2 tuần trước; bà không hy vọng bản thân có thể sống được thêm một tuần nữa.
Jay gõ cửa phòng và thò đầu vào. Anh nói rằng anh có một món quà cho bà, nhưng bà ấy nói anh vào nhầm phòng rồi. Bà khăng khăng rằng anh đã nhầm lẫn ở đâu đó, nhưng anh khẳng định những bông hoa hồng này là dành cho bà. Khi anh trao bó hoa cho bà, vẻ mặt bà hoàn toàn thay đổi. Đó là niềm vui choáng ngợp, bà bắt tay anh và chia sẻ rằng anh là người đàn ông đầu tiên tặng bà một bó hoa trong suốt cuộc đời.
Đó là một trải nghiệm Jay mô tả là khoảnh khắc “a-ha” và sau đó anh và vợ quyết định ngừng công việc kinh doanh và dành toàn thời gian cho Random Acts of Flowers.
“Những bông hoa trao tặng người khác là một trong những cử chỉ tình cảm vượt qua mọi rào cản về chủng tộc, tôn giáo, thu nhập, hay khuyết tật – bạn có thể thêm vào, nó đều không quan trọng,” Jay bộc bạch.
Sự kết nối đến từ những bông hoa
Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất của Jay là trao tặng những bó hoa ở trung tâm chăm sóc người cao niên. Một cô y tá quen biết đề nghị anh giao một bó hoa thơm nhất; anh tìm kiếm khắp nơi và cuối cùng cũng tìm thấy.
Ngay trước khi anh vào phòng, cô y tá nói với anh rằng bệnh nhân này bị mù. Khi anh bước vào, người phụ nữ lập tức ngồi dậy trên ghế và thốt lên: “Đây có phải là những bông hoa loa kèn Stargazer!” Bà từng là một người làm vườn và nhận ra chúng nhờ hương thơm.
“Chúng tôi đã đem khu vườn của bà trở lại. Chúng tôi đã đem những ký ức đó trở lại cho bà,” Jay nói.
Jay và Random Acts of Flowers không chỉ đem những nụ cười đến cho bệnh nhân, các nghiên cứu cũng cho thấy hoa có ảnh hưởng tích cực đến sức khỏe tinh thần và thể chất. Chúng có thể làm giảm căng thẳng, giảm huyết áp, và có thể khiến một người cảm thấy cuộc sống đẹp hơn.
Random Acts of Flowers không chọn người nhận hoa. Những chuyên gia chăm sóc sức khỏe địa phương quen thuộc với bệnh nhân của họ hơn, và hiểu ai đang cần những món quà đặc biệt này nhất. Đến nay, Random Acts of Flowers đã trao tặng 550,000 bó hoa trên cả nước, và Jay chưa bao giờ thấy người nhận nào không có thái độ tích cực với hoa. Jay từng nói rằng: cuộc đời của một người có thể thay đổi nhờ những thứ mà người khác bỏ đi; Random Acts of Flowers quyên tặng những bó hoa đã được trang trí trong đám cưới hoặc lễ tang, cùng với những đóa hoa sắp bị loại bỏ. Tình nguyện viên bó những đóa hoa này lại, và những bông hoa không phù hợp để trao tặng sẽ được ủ làm phân hữu cơ.
“Thay vì để chúng trở thành rác thải, chúng tôi biến chúng thành những nụ cười,” Jay nói.