Phỏng vấn tác giả cuốn ‘Cuộc Đảo Chính của Trung Quốc’: Cách thức giúp chấm dứt sự cai trị của Trung Cộng, đem lại nền dân chủ cho Trung Quốc
“Cả ông và tôi đều biết,” ông Lý trả lời… “Gạo sắp chín thành cơm rồi.”
Câu nói giản dị đó, nói bằng một giọng trầm, nghe như sấm nổ bên tai ông Uông (Wang).
“Quả thật là như vậy,” ông Uông trả lời. Đó là tất cả những gì ông ấy cần nói. Cụm từ tưởng như vô thưởng vô phạt “gạo đã thành cơm” lại là một mật mã được thống nhất giữa họ để tiến hành một kế hoạch dự phòng táo bạo mà họ đã đề ra suốt vài năm qua. Những người đàn ông này nhận ra rằng sự suy thoái kinh tế của Trung Quốc đang phát sinh trong môi trường bị nhiễm độc bởi một loạt các vấn đề thâm căn cố đế về chính trị, xã hội và đạo đức, những vấn đề đến một lúc nào đó sẽ tương tác để gây ra một cuộc khủng hoảng. Từ lâu, họ đã hạ quyết tâm sẵn sàng nắm bắt thời cơ này để lật đổ chính ông Tập Cận Bình. Chính sách của ông Tập khiến Trung Quốc bị mắc kẹt trong ngõ cụt, mà chỉ có duy nhất một lối thoát. Giấc mơ Trung Hoa của ông ta chính là một cơn ác mộng giữa ban ngày.
Đây là trích đoạn trong cuốn sách mới của ông Roger Garside có nhan đề “China Coup: The Great Leap to Freedom” (Tạm dịch: Cuộc Đảo Chính của Trung Quốc: Đại Nhảy Vọt Hướng Tới Tự Do), trong đó hai quan chức cao cấp nhất của Trung Cộng, Thủ tướng Lý Khắc Cường và Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị Uông Dương, khởi động một âm mưu bí mật âm mưu lật đổ ông Tập Cận Bình ra khỏi vị trí Chủ tịch của Trung Cộng và đưa Trung Quốc đến một tương lai dân chủ.
Mặc dù tình tiết câu chuyện là về cuộc đảo chính hư cấu, nhưng lại dùng tên thật của các nhà lãnh đạo Trung Quốc, ông Garside – một chuyên gia nổi tiếng về Trung Quốc và là nhà cựu ngoại giao Anh Quốc, người đã gặp ông Mao Trạch Đông ngoài đời thật vào năm 1968 và dùng bữa tối cùng ông Đặng Tiểu Bình vào năm 1977 – nói rằng cuốn sách của ông đã trở thành tác phẩm “đầu tiên trong các tác phẩm văn học nói về Trung Quốc” với nỗ lực thâm nhập tâm lý của các nhà lãnh đạo Trung Cộng và “dẫn dắt người đọc đi sâu vào nội tâm và hậu trường qua những hành động công khai của họ.”
Trong một cuộc phỏng vấn với The Epoch Times, ông Garside đã giải thích lý do tại sao ông tin rằng chế độ độc đảng cai trị của Trung Cộng, mà ông gọi là một “chế độ toàn trị”, sẽ sớm bị chấm dứt, và chỉ rõ “vũ khí” kinh tế mà các quốc gia, kể cả Hoa Kỳ và các đồng minh của họ, có thể tận dụng để giúp nhân dân Trung Quốc đạt được ‘bước đại nhảy vọt’ từ Trung Cộng sang tự do và dân chủ.
Vào cuối những năm 1950, ông Garside từng phục vụ với tư cách là một sĩ quan Quân đội Anh Quốc, và đây là lần đầu tiên [ông] quan sát Trung Quốc đại lục từ Hồng Kông qua chiếc ống nhòm quân đội. Trong số những chuyên gia về Trung Quốc, ông sở hữu sự khác biệt hiếm có; đó là ông đã trải qua các thời đại quan trọng trong lịch sử Trung Quốc ngay khi ở trên lãnh thổ Trung Hoa, cả trong và sau thời kỳ cai trị của Mao Trạch Đông.
Sau khi tốt nghiệp trường Cao đẳng Eton College, ông Garside đã lên đường nhập ngũ vào Quân đội Anh Quốc năm 18 tuổi, và nhanh chóng được bổ nhiệm làm sĩ quan phục vụ tại lữ đoàn Gurkhas Hồng Kông thuộc Anh Quốc. Sau khi kết thúc thời gian quân dịch và tiếp đó là tốt nghiệp Đại học Cambridge, ông Garside đã phục vụ với tư cách là một nhà ngoại giao tại đại sứ quán Anh Quốc. Ông làm việc ở Bắc Kinh từ năm 1968 đến năm 1970 – thời điểm gần cao trào của sự cuồng loạn trong cuộc Cách mạng Văn hóa của Trung Quốc. Ông đã chụp được một bức hình của Mao Trạch Đông ở Quảng Trường Thiên An Môn vào thời điểm mà rất ít người Tây phương có thể tiếp cận Trung Quốc.
Vào cuối năm 1977, ông có dịp dùng bữa tối với Chủ tịch tương lai của Trung Cộng, ông Đặng Tiểu Bình, đồng thời chủ trì chuyến thăm đến Trung Quốc của cựu Thủ tướng Anh Edward Heath. Và vào năm 1981, cuốn sách đầu tiên của ông Garside, “Coming Alive: China After Mao” (Tạm dịch: “Hồi Sinh: Trung Quốc Sau Thời Mao Trạch Đông”) được chào đón rộng rãi.
Ông Garside nói rằng cuộc đảo chính hư cấu được mô tả trong cuốn sách mới của ông chỉ là một kịch bản có thể xảy ra mà trong đó Trung Quốc có thể chấm dứt sự cai trị áp bức của Trung Cộng và bắt đầu quá trình chuyển đổi sang dân chủ. Ông thừa nhận cuốn “Cuộc Đảo Chính của Trung Quốc” do Nhà xuất bản Đại học California xuất bản, không thể tránh khỏi sự phản đối từ một số độc giả, nhưng ông chỉ ra sự sụp đổ của Đảng Cộng sản Liên Xô vào năm 1991 là một nghiên cứu điển hình thích hợp.
“Nói thì quá dễ, ‘Một cuộc đảo chính ở Trung Quốc ư? Tất nhiên điều đó là không thể xảy ra. Chế độ Cộng sản Trung Quốc hùng mạnh, thịnh vượng, nắm toàn quyền kiểm soát, thật là một ý tưởng hoang đường.’ Điều đó không đến nỗi nực cười như vậy đâu,” ông Garside nói. “Hãy nhớ lại sự thất bại của ngành công nghiệp Xô Viết vào tháng 01/1991 để tiên đoán xem điều gì sẽ xảy ra vào cuối năm đó.”
Ông Garside hy vọng cuốn sách có thể là một “sự tỉnh thức vĩ đại” – theo cách ông gọi – đối với Hoa Kỳ và các quốc gia khác. Đó là sự tỉnh thức về mối đe dọa mà Trung Cộng đang gây ra cho thế giới.
“Tôi thấy rằng Hoa Kỳ và các đồng minh của họ đã quá tự mãn về Trung Quốc, về Trung Cộng… và cần một hồi chuông cảnh tỉnh,” ông tuyên bố.
Trong cuốn “Cuộc Đảo Chính của Trung Quốc” ông Garside viết, “Không người dân nào trên trái đất này ít khoan dung hơn người Mỹ khi họ tin rằng sự tín nhiệm và tình bằng hữu của họ đã bị phản bội. Sự tín nhiệm sẽ không được khôi phục lại nếu không có sự thay đổi mang tính hệ thống ở Trung Quốc.”
Trình bày kỹ càng hơn về điều này, ông nói với The Epoch Times rằng Hoa Kỳ đã đi đầu trong việc đáp trả sự dối trá và hành vi trộm cắp có hệ thống của Trung Cộng, cũng như cuộc tấn công không ngừng của nhà cầm quyền này đối với tự do, dân chủ, và nhân quyền toàn cầu.
Ông chỉ ra hành động mạnh mẽ của các chính trị gia Hoa Kỳ chống lại sự lạm dụng của Trung Quốc – đặc biệt là trích dẫn các chính sách và quan điểm của Thượng nghị sĩ Marco Rubio (Cộng Hòa–Florida). Các chính sách và lập trường về vấn đề Trung Quốc, là bằng chứng cho thấy người Mỹ, bao gồm cả các cử tri bỏ phiếu và các nhà lãnh đạo doanh nghiệp, “cảm thấy bị phản bội và phẫn nộ.”
Đề cập đến vấn đề người dân Trung Quốc bị chính phủ cưỡng chế phải ủng hộ cho Trung Cộng, ông Garside nói về việc “dưới sự cai trị của chế độ cộng sản, người dân Trung Quốc phải phát triển các kỹ năng diễn xuất” và gợi ý rằng một lượng lớn người dân ở Trung Quốc đang âm thầm khao khát một sự thay đổi về chính trị mà họ chưa thể thực hiện được.
Ông Garside nói: “Chế độ công nghệ toàn trị này [Trung Cộng] có những công cụ kiểm soát lớn mạnh và sẽ vô cùng khó khăn cho bất kỳ phong trào nào bên trong Trung Quốc để đạt được sự giải phóng Trung Quốc mà không có sự trợ giúp từ bên ngoài. Chúng ta có những tài sản kinh tế lớn có thể khai triển để đến được với những người muốn thay đổi ở Trung Quốc. Và bằng cách sử dụng chúng một cách sáng tạo và táo bạo, tích lũy theo thời gian và sau đó [sử dụng] theo cách tập trung, ngắn hạn hơn… chúng ta có thể tạo điều kiện để những người muốn thay đổi ở bên trong Trung Quốc có thể hành động.”
Trong cuốn “Cuộc đảo chính của Trung Quốc,” ông Garside trích dẫn một cách nổi bật, như là một công cụ kinh tế quan trọng; đó là dự luật được thông qua vào năm 2020 yêu cầu tất cả các công ty niêm yết trên các sàn giao dịch chứng khoán Hoa Kỳ, bao gồm cả các công ty Trung Quốc, phải tiết lộ xem họ có thuộc sở hữu hay kiểm soát của chính phủ ngoại quốc hay không, và phải nộp các báo cáo kiểm toán tài chính chi tiết cho các cơ quan quản trị của Hoa Kỳ, theo đó những công ty không tuân thủ sẽ bị hủy niêm yết.
Ông Garside cũng lưu ý rằng chính phủ [Hoa Kỳ] cần hạn chế đầu tư vào các công ty Trung Quốc, nêu rõ những ai sẽ cần phải bỏ qua lợi ích kinh tế ngắn hạn để bảo vệ lợi ích dài hạn.
Ông nhấn mạnh rằng sự phối hợp quốc tế giữa các nền dân chủ tự do là quan trọng để duy trì một mặt trận thống nhất và mạnh mẽ chống lại hành vi xấu của Trung Cộng, đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của các nhóm liên minh bao gồm các nền dân chủ tự do, trong đó có Liên minh Ngũ Nhãn, Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO), và Đối Thoại An Ninh Tứ Giác, thường được gọi là “Bộ tứ Quad”.
Ông Garside tuyên bố: “Chúng ta không thể tự mãn. Chúng ta không thể chỉ tự nhủ với chính mình, ‘Ồ, chúng ta là đứng về phía chính nghĩa, chúng ta là những người tốt. Chúng ta tin tưởng vào nền dân chủ và pháp quyền.’ Vâng, đây là những điều tốt đẹp. Nhưng điều đó vẫn chưa đủ. Chúng ta phải có những chiến lược sáng tạo để tìm ra những nhược điểm trong hệ thống phòng thủ của Trung Cộng.”