Tại sao Chính phủ Úc lại cư xử giống như Trung Cộng?
Chúng tôi được kể là người Úc coi trọng sự trung thực và hài hước; họ không thích sự tự phụ. Điều này có lẽ giải thích vì sao Úc không còn yêu Trung Quốc. Trung Cộng được biết đến với nhiều điều, nhưng chắc chắn điều được biết nhiều nhất không phải là sự khiêm tốn, khiêm nhường, hay khiếu hài hước.
Vào tháng Ba năm ngoái, Lực lượng Biên phòng Australia (ABF) đã chặn một số chuyến hàng từ Trung Quốc đại lục; chúng bao gồm khẩu trang bị lỗi và các bộ dụng cụ bảo vệ cá nhân khác. Một tháng sau, Thủ tướng Australia Scott Morrison đã kêu gọi một cuộc điều tra về nguồn gốc của COVID-19. Không có gì ngạc nhiên khi Trung Cộng từ chối lời kêu gọi của ông Morrison. Căng thẳng giữa hai quốc gia ngày càng gia tăng, với việc Trung Cộng đình chỉ nhập cảng thịt đỏ từ bốn nhà máy lớn của Úc. Tuy nhiên, người Úc đã vượt qua được cơn bão. Thương hiệu đặc thù của Trung Cộng về cưỡng bức kinh tế đã không thành công.
Khi những người ở Canberra hình thành mối liên hệ chặt chẽ hơn với Ấn Độ, một trong những nền kinh tế mới nổi nhanh nhất trên thế giới, Canberra tiếp tục tách mình ra khỏi mọi thứ của Trung Quốc. Điều này, tất nhiên, nên được ăn mừng. Tuy nhiên, có một nghịch lý sâu xa đang diễn ra ở đây: Canberra càng rời xa Bắc Kinh, thì Bắc Kinh lại càng lộ rõ thái độ. Tôi gọi đó là “nghịch lý chia tay”; càng rời xa nhau, hai quốc gia lại càng hay “nhìn” nhau.
Một nền dân chủ tự do chết như thế nào
Một trong những nền tảng của dân chủ là tự do. Nói đến các hạn chế liên quan đến virus hiện tại ở Úc, chỉ thiếu từ ngữ hay hơn từ “cực đoan” để mô tả. Ngay cả ông Morrison nói trên cũng thừa nhận rằng không có cách nào sống với các hạn chế này. Rất may, chính phủ Úc gần đây đã công bố kế hoạch từ bỏ chiến lược “COVID zero”. Theo The Economist, hầu hết các hạn chế sẽ được dỡ bỏ sau khi 80% dân số được chích ngừa “có vẻ có thể đạt được vào cuối năm nay.” Quả thực là không thể sống với các hạn chế này, nhưng hầu hết người Úc sẽ phải sống theo cách này trong phần còn lại của năm – và rất có thể rất lâu hơn thế. Rốt cuộc, việc triển khai vaccine của Canberra đã bị xem là một “thất bại to lớn”. Bằng cách cướp đi tự do của người dân, những người ở Canberra đã khiến nước Úc thất bại. Ngày càng có nhiều người Úc tự kết thúc mạng sống của họ, và các biện pháp hà khắc sẽ chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Một người cha đã bị buộc phải rời xa con gái mình vì “tội” không đeo khẩu trang. Một người đàn ông được miễn đeo khẩu trang, do tình trạng bệnh lý, đã bị còng tay và sau đó lên cơn đau tim. Hãy để người dân được sống trong hòa bình. Đây là Úc, chứ không phải Trung Quốc. Phải vậy không?
Bị cướp tự do, bị cướp dữ liệu
Người Úc không chỉ bị cướp đi tự do cá nhân mà còn bị cướp đi dữ liệu cá nhân. Vào những ngày cuối cùng của tháng Tám, Thượng viện Úc đã thông qua “Dự luật Sửa đổi Luật Giám sát (Xác định và Thay đổi)”. Sau khi được thông qua cả hai viện của quốc hội liên bang, dự luật giờ đây trao cho cơ quan thực thi các mức độ quyền lực chưa từng có để theo dõi tội phạm tình nghi trên mạng. Đáng lo ngại thay, Cảnh sát Liên bang Úc và Ủy ban Tình báo Hình sự Úc có quyền để thực hiện ba việc sau:
- Thay đổi và xóa dữ liệu đáng ngờ (nhấn mạnh là của tôi).
- Thu thập thông tin tình báo về mạng lưới tội phạm.
- Kiểm soát hoàn toàn tài khoản trực tuyến của người đáng ngờ (một lần nữa, nhấn mạnh là của tôi).
Từ “đáng ngờ” được in nghiêng vì một lý do rất cụ thể. Hãy tưởng tượng quý vị đang sống ở một quốc gia cho phép các cơ quan thực thi pháp luật xâm nhập vào điện thoại của công dân và sửa đổi hoặc xóa dữ liệu. Bây giờ, hãy tưởng tượng tất cả những cách mà mọi người có thể bị làm nhục, chưa kể đến việc bị cài bẫy cho những tội ác mà họ chưa bao giờ phạm phải. Hãy tưởng tượng tất cả các cách mà “bằng chứng” buộc tội có thể được đặt trên điện thoại của một công dân. Về lý thuyết, bất kỳ ai cũng có thể bị coi là một kẻ tình nghi. Quý vị có thể lập luận rằng tất cả các quốc gia đều theo dõi công dân của họ. Điều này rất có thể đúng, nhưng ít nhất hầu hết các nhà lãnh đạo được bầu đều có sự nhã nhặn để nói với công dân của họ cách khác. Dự luật của Úc đã được thông qua với mức độ ủng hộ cao. Điều này gửi đến người dân Úc thông điệp gì? Quyền riêng tư của quý vị không quan trọng.
Khi công dân được thông báo về các hạn chế liên quan đến virus là vì lợi ích của mình, người dân nên luôn luôn hiểu được ẩn ý. Các hạn chế này thực sự vì lợi ích của xã hội rộng lớn hơn, hay đang phục vụ cho một số người khác, cho mục tiêu quá bất chính? Mặc dù Úc chắc chắn không phải là Trung Quốc, nhưng các quan chức ở Canberra chắc chắn đang hành xử giống như các quan chức ở Bắc Kinh trong tình huống này. Điều này sẽ khiến tất cả chúng ta quan tâm, đặc biệt là những người thấy mình bị nhốt vô thời hạn.
Quan điểm trong bài viết này là của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của The Epoch Times.
Ông John Mac Ghlionn là một nhà nghiên cứu và nhà viết luận. Tác phẩm của ông đã được xuất bản bởi những tờ báo như New York Post, Sydney Morning Herald, The American Conservative, National Review, The Public Discourse… Ông cũng là một ký giả chuyên mục tại Cointelegraph.