Trung Quốc thắt chặt quyền truy cập của ngoại quốc vào dữ liệu tài chính
KANE ZHANG VÀ LYNN XU
Một cơ quan giám sát ngân hàng Trung Quốc đang tìm cách siết chặt gọng kìm của mình vào dữ liệu tài chính để tránh rò rỉ thông tin đến các cơ quan giám sát ngân hàng ở ngoại quốc. Các chuyên gia tài chính tin rằng đây là một phần trong toan tính của Trung Cộng nhằm che đậy bí mật kinh tế của mình cũng như sự tham nhũng hủ hóa của các quan chức cao cấp.
Hôm 11/11, Ủy ban Quản lý Bảo hiểm và Ngân hàng Trung Quốc (CBIRC) đã ban hành một “dự thảo trưng cầu ý kiến góp ý” về các sửa đổi đối với Luật Quản lý và Giám sát Ngân hàng. Các sửa đổi này gia tăng các hạn chế đối với quyền truy cập vào dữ liệu tài chính, hãng thông tấn nhà nước The Paper đưa tin.
Các hạn chế này áp dụng cho các tổ chức tài chính: Cấm cung cấp tài liệu, thông tin hoặc dữ liệu liên quan đến kinh doanh ra bên ngoài Trung Quốc mà không có sự cho phép. Các hạn chế này cũng áp dụng cho các giám sát viên ngân hàng của ngoại quốc – không được phép tiến hành điều tra và thu thập bằng chứng ở Trung Quốc mà không có sự chấp thuận của chính quyền.
Cơ quan quản lý ngân hàng hàng đầu của nước này cho biết dự luật sửa đổi nói trên dự kiến sẽ mở rộng thành 92 điều từ 52 điều trước đó. Bộ luật này có hiệu lực lần đầu tiên vào tháng 02/2004.
Ông Trịnh Chí Thành (Zheng Zhicheng, hóa danh), một giáo sư kinh tế sống ở Trung Quốc, cho biết trong cuộc phỏng vấn với The Epoch Times hôm 15/11, “Cái gọi là đề nghị sửa đổi luật quản lý ngân hàng của CBIRC chỉ là hình thức, trong khi các bước quan trọng của luật này có thể đã được hoàn thành.”
Mặc dù các nhà quản lý tuyên bố rằng các quy định chặt chẽ hơn được thúc đẩy bởi các suy xét về an ninh quốc gia, nhưng ông Trịnh lại xem hành động này của Trung Cộng là nhằm “siết chặt quyền kiểm soát dữ liệu lớn, bao gồm cả việc chi phối quyền sở hữu và xuất bản tất cả dữ liệu và thông tin.”
Các quy định thắt chặt có thể che giấu các giao dịch nội bộ
Ông Trịnh cho hay, các quy định mới có thể tạo vỏ bọc cho một số quan chức cao cấp có mối liên hệ mật thiết với các công ty ở hải ngoại.
Ví dụ, ông Trịnh đã trích dẫn một thương vụ bị nghi là mua lại hãng sản xuất động cơ phi cơ Ukraine của một công ty Trung Quốc. Vụ này được phanh phui vào năm 2021 như một phần của “Pandora Papers” – một kho tàng gồm 11 triệu tài liệu bị rò rỉ do Hiệp hội Ký giả Điều tra Quốc tế phát hành.
Công ty Trung Quốc có tên là Đầu tư Công nghiệp Hàng không Thiên Kiêu Bắc Kinh (Beijing Skyrizon Aviation Industry Investment Co.) này sau đó đã được thêm vào danh sách người dùng cuối [là]] quân đội (Military End User, MEU) của Bộ Thương mại Hoa Kỳ vì bị cáo buộc có liên hệ với quân đội Trung Quốc. Danh sách này liệt kê những công ty và tổ chức ngoại quốc “có mức rủi ro không chấp nhận được trong việc bị sử dụng vào hoặc chuyển tiếp thành ‘quân đội sử dụng cuối ’ hoặc ‘người dùng cuối có liên hệ với quân đội’ ở Trung Quốc, Nga, hoặc Venezuela.”
Trong thông báo của mình, chính phủ Hoa Kỳ cho biết công ty Thiên Kiêu đang “chủ động tìm cách có được tài sản trí tuệ và công nghệ để nâng cao các khả năng quân sự quan trọng đe dọa đến an ninh quốc gia của Hoa Kỳ.”
Ông Trịnh cho biết, “Đây chắc chắn là một hình thức hoạt động theo phong cách của Trung Cộng, sử dụng các công ty ở hải ngoại để bí mật mua lại các doanh nghiệp quân sự ở ngoại quốc.”
Ông Trịnh nói thêm, “Nhưng công ty này chỉ là một chiếc ‘găng tay trắng’ của Trung Cộng: hoạt động thực tế của ngân hàng liên quan nên vĩnh viễn là một điều bí mật với công chúng, và dữ liệu thậm chí còn nhạy cảm hơn — đó là lý do tại sao Trung Cộng sẽ tăng cường giám sát.”
Tầng tầng lớp lớp bí mật
Có thể có nhiều hơn để che giấu. Nhà bình luận tài chính Trương Kinh Luân (Zhang Jinglun), nói với The Epoch Times hôm 15/11 rằng chính quyền Trung Quốc không muốn xác nhận điều mà thế giới đang hồ nghi: Nền kinh tế Trung Quốc đã phải hứng chịu một đòn giáng mạnh mang tính hủy diệt từ chính sách zero COVID của nước này. Hiện chính quyền này đang hạn chế các ngân hàng cung cấp dữ liệu và tài liệu vì sợ rằng nền kinh tế đang gặp khó khăn, tham nhũng kinh tế, và các hoạt động bất hợp pháp của chính quyền sẽ bị vạch trần.”
Theo ông Trương, “Nhiều ngân hàng có một số khoản nợ xấu nhất định và một số vấn đề ‘mờ ám’, có thể không thành vấn đề nếu ngân hàng giữ lại hoặc lưu trữ. Nhưng đối với các chính phủ cộng sản, thì việc ngăn chặn rò rỉ hoặc bóc trần những thông tin này là điều bắt buộc.”
Dữ liệu và tài liệu ngân hàng bị tiết lộ sẽ chứa danh tính và tài khoản của các quan chức tham nhũng và gia đình của họ, mọi hoạt động chuyển giao hoặc che giấu tài sản của gia đình ở hải ngoại, cũng như các dấu vết về việc biển thủ công quỹ hoặc vốn nhà nước, và nhiều thông tin hơn thế nữa.
Ông Trương cho biết: “Khi không phục vụ lợi ích của đảng cầm quyền, thì các nhân vật chóp bu sẽ không cảm thấy an tâm nếu các cơ quan ngoại quốc có bằng chứng về hối lộ, gian lận, hoặc các tội danh khác do đồng sự của họ thực hiện.”