Trung Quốc: Bác sĩ bị theo dõi chặt chẽ; số ca nhập viện tăng mạnh do COVID-19
Gần đây, bác sĩ trưởng của một bệnh viện Trung Quốc đã tiết lộ với ấn bản Hoa ngữ của The Epoch Times rằng dịch bệnh COVID-19 (virus Trung Cộng) chưa bao giờ biến mất, “độc tính (virus) chưa từng suy yếu,” thậm chí còn “mãnh liệt hơn trước.” Chính quyền đang kiểm soát các bác sĩ một cách điên cuồng, tiêu hủy mọi thông tin về dịch bệnh, không cho phép xét nghiệm, không cho phép thừa nhận COVID-19, v.v., Họ đe dọa sẽ đưa bất cứ ai kháng lệnh vào bệnh viện tâm thần.
“Độc tính của virus chưa từng suy yếu”
Dịch bệnh COVID-19 (virus Trung Cộng) bùng phát ở Vũ Hán vào cuối năm 2019, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) luôn che đậy sự thật. Gần đây không có bất kỳ báo cáo nào về dịch bệnh ở Trung Quốc. Tuy nhiên, người dân không ngừng tiết lộ rằng dịch bệnh ở Trung Quốc chưa từng kết thúc, thậm chí vẫn còn rất khốc liệt.
Hôm 04/04, bác sĩ Lưu (Liu), bác sĩ trưởng của một bệnh viện ở Hoa lục, nói với ấn bản Hoa ngữ The Epoch Times rằng: “Bệnh viện nơi tôi làm việc có lượng người nhập viện tăng đột biến. Rất nhiều bệnh nhân nhập viện không có giường nằm, họ đều mượn thuốc trước rồi sau khi nhập viện hoàn trả, chưa bao giờ khẩn cấp đến thế. Có bác sĩ mệt đến mức đau lưng, quý vị nghĩ xem đó là khái niệm gì?”
“Họ đều (nhiễm COVID-19).” Bác sĩ Lưu nói rằng cơ bản đều là COVID-19 đi kèm những di chứng, người lớn và trẻ em đều có, ví dụ như đau tim, viêm dạ dày ruột, tiểu đường, herpes zoster, ho, đau ngực, đau họng do nhiễm COVID-19.
“Những bệnh nhân trong phòng chờ có không ít người đau tim, cảm thấy bụng khó chịu, nhưng thực tế đều là đau tim. Nói rõ hơn, họ bị suy tim phải, viêm cơ tim do virus ở tim phải, nhìn giống như bị đau dạ dày, là một biến chứng của COVID-19.”
Về triệu chứng của các bệnh nhân, bác sĩ Lưu cho biết: “Có người mơ hồ, chóng mặt, nằm trên giường không đứng dậy được, vừa đứng dậy thì bị ngã, tay cũng bị gãy.” “Có một số người đau đầu gối, lưng không thẳng được, cứ rên rỉ ở hành lang.”
“Còn có người đi ngoài, tiêu chảy, đau bụng, nôn mửa. Rất nhiều bệnh nhân nôn mửa trong phòng, tiêu chảy, nôn ra khắp phòng, có người tử vong trong đêm.”
Bác sĩ Lưu nói: “Thông thường khi có người tử vong vào ban đêm, người đó sẽ được khiêng đi một cách lặng lẽ. Cần bốn người khiêng một người ra ngoài, mỗi người tốn một trăm tệ. Họ luôn khiêng vào lúc nửa đêm, không dám khiêng vào ban ngày. Trong thời kỳ dịch bệnh chính là như thế.”
Ông cho biết: “Triệu chứng giống như khi dịch bệnh bùng phát, rồi cộng thêm bệnh nền, đều là một bộ quen thuộc.”
Về cái gọi là “độc lực của virus đã suy yếu,” bác sĩ Lưu tin rằng “đó là một lời nói dối,” “nó chỉ càng ngày càng nghiêm trọng hơn, càng ngày càng bí ẩn hơn.” “Nó mãnh liệt hơn trước, cá nhân tôi cảm thấy như thế.”
“Còn như ở bệnh viện của chúng tôi, nơi chủ yếu dành cho trẻ em và sản phụ, có nhiều trẻ em tử vong hơn,” ông cho hay.
Cảnh ngã xuống đất đột tử tái hiện, bác sĩ lén đưa thuốc Trung y tự chế cho bệnh nhân
Có bao nhiêu người bị nhiễm bệnh? Bác sĩ Lưu cho biết: “Số lượng bệnh nhân tại bệnh viện ngày càng tăng, chẳng hạn như bệnh viện của chúng tôi, nhưng bệnh viện không cho tôi biết số lượng bệnh nhân cụ thể. Giả sử bệnh viện của chúng tôi có hơn năm mươi giường, tất nhiên thực tế còn nhiều hơn thế, thì số lượng bệnh nhân sẽ gấp ba đến bốn lần.”
“Có bệnh nhân ở đây hơn mười ngày vẫn chưa thể nhập viện, vẫn chưa được ghi danh vào máy điện toán, Thậm chí còn không có giường nên bệnh nhân phải ở khách sạn gần đó. Tôi nghe y tá nói rằng họ đến nơi đó để ở, sau đó người trong bệnh viện sẽ theo dõi, có người đến người đi, thậm chí còn không biết là bệnh viện nào nữa.”
Bác sĩ Lưu cho biết: “Trận dịch này thuộc về bệnh lạnh ẩm, liên quan đến lạnh và ẩm, sợ lạnh, sợ uống nước lạnh, dễ gây tiêu chảy, sau đó sốt cao, cổ họng đau buốt.”
“Dịch bệnh lạnh ẩm này là do virus (Trung Cộng) gây ra, các loại thuốc kháng virus thông thường sẽ không có tác dụng. Chúng tôi đã chuẩn bị trước thuốc Trung y, lén lút lấy thuốc và đưa cho bệnh nhân vài viên. Sau đó khi biết chuyện, họ lén đến chỗ chúng tôi xin thuốc, nhét tiền vào túi của quý vị.”
Ông nói: “Có rất nhiều người nhiễm bệnh xung quanh tôi, kể cả các bác sĩ của chúng tôi. Có một bác sĩ có vợ (bị nhiễm bệnh), ban đầu tôi đã nói với anh ấy rằng đừng để vợ anh đến. Vợ anh ấy không chịu, nhất định muốn đến bệnh viện. Vốn dĩ thân thể bà ấy rất tốt, đến bệnh viện chờ hai ba tiếng đồng hồ, được truyền một đến hai bình.”
“Về đến nhà bà ấy cảm thấy rất khó chịu, liền gọi điện cho chồng. Chồng bà rất lo lắng, hỏi tôi cách chữa trị. Tôi nói việc này không dễ giải quyết, anh hãy nhanh chóng lấy năm viên thuốc về nhà đưa cho bà ấy, anh ấy liền vội vàng về nhà.”
“Lúc đó, bà ấy đang làm bánh xèo và nói: ‘Ăn bánh trước đi,’ bà ấy vừa xoay người thì ngã. Anh ấy vội chạy tới nhét thuốc vào miệng bà, nhưng thuốc không thể xuống được, liền chờ đưa đến bệnh viện. Cuối cùng cũng không thể gọi được chiếc xe 120, vợ anh ấy đã qua đời trong vòng chưa đến nửa giờ.”
Bác sĩ Lưu nói: “Tôi biết có người hôm qua vẫn khỏe, ngủ cả đêm liền nôn ra khắp phòng, sáng hôm sau thì đã đi rồi.”
“Nghe những bệnh nhân đó nói, bác sĩ có biết thứ ‘hot’ nhất là gì không? Một là bác sĩ trong bệnh viện của các ông, hai là lò hỏa táng, đồ hỏa táng, khăn liệm, tiền giấy các loại, những thứ đó là hot nhất. Những nhà hàng trước đây mở cửa đều không còn mở nữa, tất cả đều biến thành cửa hàng khăn liệm, luôn bận rộn…”
“Không cho phép thừa nhận COVID-19, nếu không sẽ bị đưa vào bệnh viện tâm thần”
Chính quyền ĐCSTQ không cho phép tiết lộ tình hình thực sự của dịch bệnh ở Hoa lục, bác sĩ Lưu nói: “Việc kiểm soát hiện nay quá nghiêm ngặt. Nếu là trước đây, chưa nói đến chuyện khác, tôi có thể gửi video đi, nhưng bây giờ thì không, đảng này quá khắt khe, quá tàn nhẫn.”
Bác sĩ Lưu cho biết, đối với những bệnh nhân đến bệnh viện, “không ai được khám, xét nghiệm dương tính hay âm tính. Tất cả các thiết bị xét nghiệm dương tính miễn phí đều đã bị lấy đi, trong bệnh viện không có bất cứ thứ gì liên quan đến dịch bệnh. Chính là khó như thế, chỉ có thể phán đoán qua triệu chứng lâm sàng, lần này xem ra quá căng rồi.”
Ông nói rằng ông không biết tình hình ở các bệnh viện khác: “Bệnh viện của chúng tôi đã tổ chức một số cuộc họp đặc biệt, phó viện trưởng và cục trưởng thường vụ sở y tế địa phương chỗ chúng tôi đã đích thân nói chuyện. Cuộc họp yêu cầu một số điểm như sau.”
“Thứ nhất, không được nhắc đến dịch bệnh. Thứ hai, không được lưu lại tài liệu về dịch bệnh. Thứ ba, nếu bệnh nhân muốn hỏi căn bệnh này có liên quan đến dịch bệnh hay không, thì phải nói: “Thật sao? Có chuyện như vậy sao? Chúng tôi chưa làm xét nghiệm gì cả, vậy làm sao biết anh có nhiễm dịch hay không?”
“Cục trưởng còn nhấn mạnh, ‘không cho phép thừa nhận, ai thừa nhận thì phải chịu trách nhiệm. Tiền thưởng, tiền hưu trí dù sao cũng gắn kết với anh, nếu không được thì cứ đưa vào bệnh viện tâm thần, thế thôi.”
“Đây là một hành động mang tính toàn quốc. Mọi thông tin đều không được lưu giữ, không lưu tài liệu giấy, không lưu trên máy điện toán, hồ sơ chích ngừa phải xóa. Hồ sơ xét nghiệm acid nucleic và những thứ khác mà chính phủ đã làm một cách ngu ngốc trong toàn bộ quá trình chống dịch phải bị tiêu hủy.”
Một người trong cuộc tiết lộ với ấn bản Hoa ngữ của The Epoch Times hồi cuối tháng Hai rằng ĐCSTQ đã yêu cầu hệ thống y tế của nước này tiêu hủy tất cả tài liệu về COVID-19 (virus Trung Cộng).
ĐCSTQ kiểm soát bác sĩ “rất chặt chẽ”
Bác sĩ Lưu là bác sĩ hội chẩn và chủ nhiệm của hai khoa. Ông cho biết, dịch bệnh rất nghiêm trọng. Chính quyền ĐCSTQ đang theo dõi chặt chẽ, hiện tất cả các bác sĩ trong bệnh viện có tiếp xúc với bệnh nhân nhiễm dịch đều bị giám sát.
“Các khoa không được thăm nhau. Bác sĩ hội chẩn chúng tôi không thể tùy tiện đến phòng bệnh. Phòng bệnh do bác sĩ bình thường đến thăm.”
“Các bệnh viện khác căn bản là không cho đi. Chúng tôi chỉ có hai tuyến, một là bệnh viện, một là về nhà. Về đến nhà, quan chức chính phủ từ Quốc hội hay Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung Quốc đang ở ngay trước cửa nhà quý vị. Một khi ngồi vào xe là không thể ra ngoài, bác sĩ đều bị theo dõi.”
“Quý vị nói, tôi muốn đi siêu thị mua đồ, sẽ có người đi theo quý vị. Trong đó có hai cảnh sát và một nhân viên chính phủ. Ba người họ đều đang dõi theo quý vị.”
Ông ấy nói: “Trước đây chúng tôi có thể lái xe, nhưng bây giờ thì không thể, thậm chí không thể đi xe đạp, xe hơi điện thì càng không được. Quý vị phải đi bộ tới lui, nếu không sẽ không thể giám sát được quý vị. Họ vô cùng nghiêm khắc với chúng tôi. Tôi cũng không biết tại sao họ lại nghiêm khắc đến vậy.”
“Hơn nữa, mỗi ngày sau khi chúng tôi rời văn phòng, họ đều sẽ vào bệnh viện để kiểm tra, không để lại một chút dấu vết của dịch bệnh trong bất kỳ từ ngữ hay giấy tờ nào. Họ theo dõi rất chặt chẽ, như điên rồi vậy.”
Ông ấy cũng cho biết: “Trước đây tôi từng chủ trì một số cuộc họp, nhưng bây giờ có một số cuộc họp tôi không được phép tham dự. Tôi chỉ có thể ở trong văn phòng và phòng khám khi làm việc, không được phép đi nơi khác, chính là nghiêm ngặt như vậy. Ở hành lang có cảnh sát an ninh quốc gia và quan chức chính phủ. Một số người tuần tra, một số mặc đồng phục cảnh sát hoặc không, giám sát rất nghiêm ngặt.”
Có phải tất cả các bệnh viện Hoa lục đều nghiêm ngặt như vậy? Bác sĩ Lưu nói: “Có lẽ bệnh viện nào cũng nghiêm ngặt như vậy. Không thể chỉ làm như vậy với một bệnh viện được. Sự việc như trên, nói thế nào nhỉ, giống như điên thật rồi. Ngay cả đội trưởng đội an ninh quốc gia cũng bị bắt không rõ lý do. Không ít người đã bị trừng phạt.”
Ông nói: “Khi cấp trên đến họp, có chuyện không hay xảy ra, thay vì nói chuyện tử tế với quý vị, ông ấy lại mở miệng mạt sát. Thế là không bình thường, như điên rồi vậy, tôi cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.”