Câu chuyện Trung y: Bông hoa súng

Ngày hè nắng chói chang, những bông hoa súng nở rộ trong hồ, hình ảnh duyên dáng xinh đẹp, giống như những nàng Tiên dạo bước trên mặt nước. Trong thời kỳ Hy Lạp và La Mã cổ đại, hoa súng được xem là biểu tượng của vẻ đẹp tinh khiết thiêng liêng, thường được dùng để tế lễ các nữ Thần. Hoa súng mang ý nghĩa tinh khôi, thuần khiết, thuần chân, xinh đẹp, mang đến năng lượng tích cực, tinh thần phấn chấn, loại bỏ tinh thần u ám. Đây là “mỹ nhân trong các loài hoa” và “Tiên nữ trong các loài hoa.”

Hoa súng sau khi ngắt xuống, nếu trong khoảng một giờ mà không ngâm hoa vào nước, thì hoa sẽ mất khả năng hấp thụ nước, sẽ không thể nở tiếp được nữa. Vậy, ai có đặc tính mất khả năng nở hoa như hoa súng?

Năm 1963, tại một ngôi trường đào tạo diễn viên ở Đài Bắc, có một học sinh trung học tên là Vương Hiểu Dân (Wang Xiaomin), 17 tuổi, làm chỉ huy đội diễn tấu nhạc khí, trong khi đạp xe cùng với bạn học đã bị xe taxi va chạm tại giao lộ. Vương Hiểu Dân bị hất lên cao rồi rơi xuống. Tai nạn khiến xương sọ của cậu bị vỡ, dập xương trán, não và dây thần kinh bên trái bị tổn thương.

Sau vụ tai nạn, Vương trở thành người thực vật. Năm 1982, mẹ của cậu làm đơn thỉnh nguyện gửi lên Viện Lập Pháp, xin nhanh chóng ban luật cho phép an tử. Sự việc này đã gây chấn động một thời gian. Năm 2010, sau 47 năm nằm liệt giường, Vương Hiểu Dân đã qua đời, mãi cho đến trước khi qua đời cậu vẫn không hề tỉnh lại.

***

Vào một ngày hè nắng chói chang, một phụ nữ người ngoại quốc đẩy chiếc xe lăn tới. Ngồi trên xe lăn là một thiếu nữ xinh đẹp đang ngủ ngon lành. Người mẹ kể lại rằng: Cô thiếu nữ này là con gái duy nhất trong nhà. Năm 17 tuổi, cô và người bạn cùng lớp đi chơi bằng xe máy thì không may đụng phải một chiếc xe hơi. Người bạn cùng lớp điều khiển xe máy chỉ bị thương nhẹ, còn cô ngồi ở ghế sau thì bị bay ra ngoài rồi rơi xuống. Cô được đưa đến bệnh viện cấp cứu, sau đó được phẫu thuật não. Đến nay đã 12 năm qua rồi mà con gái bà vẫn chưa tỉnh lại.

Nhiều năm qua, người mẹ dường như đã bị giày vò đến mệt mỏi kiệt sức. Khi kể về bệnh tình của con, gương mặt bà dường như không có cảm xúc, không có nỗi bi thương, chỉ còn sự bất lực. Cả gia đình hoàn toàn dựa vào người cha làm việc kiếm tiền. Vì thương con gái yêu, họ không đưa cô gái đến viện điều dưỡng, mà thuê một người bảo mẫu người ngoại quốc đến nhà để chăm sóc cô. Ngoài ra, họ còn đưa cô đến bệnh viện để phục hồi chức năng định kỳ.

Các con số về hôn mê

  • Chỉ số hôn mê: 3~15 điểm.
  • Người bình thường: 15 điểm.
  • Hôn mê nhẹ: từ 13~14 điểm.
  • Hôn mê trung bình: từ 9~12 điểm.
  • Hôn mê nặng: từ 3 ~8 điểm.
  • Mỗi năm trên toàn cầu có thêm 530 ngàn bệnh nhân hôn mê mới.
  • Người hôn mê sau phẫu thuật não, trong khoảng thời gian từ một tuần đến một tháng, được gọi là “thời gian vàng” để kích thích họ tỉnh lại.
  • Người hôn mê trong vòng 2-3 tháng mà không tỉnh lại, trở thành người thực vật. Người thực vật là một trạng thái, không phải là tên bệnh.
  • Hôn mê do ngoại thương gây ra, 3 tháng là giai đoạn quyết định. Xác suất tỉnh lại trong vòng một năm khá lớn, nhưng nếu hôn mê kéo dài hơn một năm, khả năng tỉnh lại rất mong manh.
  • Hôn mê không phải do ngoại thương, giai đoạn quyết định là 6 tháng, nếu vượt quá 6 tháng, có nguy cơ trở thành người thực vật.
  • Theo thống kê của Bộ Y tế Đài Loan, vào năm 2016, Đài Loan có khoảng hơn 4,000 người đang sống thực vật.
  • Trên toàn cầu, mỗi 100 ngàn người, có khoảng 25 người bị chấn thương nặng vùng não, trong đó 10% đến 20% bệnh nhân thuộc trạng thái người thực vật.
  • Khoảng 3% bệnh nhân bị chấn thương nặng sọ não rơi vào trạng thái người thực vật.

Cô gái sống thực vật trước mặt tôi đây, ngũ quan thanh tú, vóc dáng xinh đẹp. Mặc dù sắc mặt nhợt nhạt nhưng trên khuôn mặt cô vẫn giữ được khí chất trẻ trung của một thiếu nữ tuổi 17, chưa bị ô nhiễm của trần thế, xinh đẹp giống như một bông hoa súng. Thế nhưng, linh hồn của cô lại bị khóa tầng tầng trong thể xác, ý thức của cô bị giam cầm thật sâu trong bộ não, phản kháng âm thầm, gào thét trong lặng im, cuối cùng mọi thống khổ đau đớn đều trở thành yên lặng.

Điều trị bằng châm cứu

Trong tình trạng thực vật, mắt của cô thỉnh thoảng cử động nhưng luôn nhắm nghiền, cấu trúc lưới của thân não bị tổn thương. Muốn kích thích vùng vỏ não, châm huyệt Bách hội, châm ba kim cùng lúc. Thúc đẩy tăng lưu lượng oxy trong máu đến não, giảm phù não ở các vùng hoại tử, châm các huyệt Phong trì, Khúc trì, Hợp cốc, Tam âm giao.

Vỏ não và cấu trúc lưới dưới vỏ não đã bị ức chế mạnh, dẫn đến gián đoạn ý thức nghiêm trọng hoặc hoàn toàn mất ý thức. Thử giảm bớt trạng thái ức chế, châm ở đỉnh trung tuyến, khoảng từ huyệt Bách hội xuyên đến huyệt Tiền đỉnh, châm ở ngạch trung tuyến, từ huyệt Thần đình xuyên đến mép tóc. Hoặc châm đối kim ở huyệt Thần đình, hoặc châm ba kim đồng thời ở thóp, từ huyệt Tín hội châm về hướng huyệt Thần đình, kim thứ hai và kim thứ ba châm mỗi kim từ vị trí bên cạnh cách huyệt Tín hội 0.5 tấc, châm vào cùng lúc, đồng thời ngăn ngừa chứng động kinh.

Kích hoạt dây thần kinh phế vị (Vasovagal Syncope), thúc đẩy sự tỉnh táo, bắt đầu bằng cách kích thích dây thần kinh tam thoa, châm kim theo hình chữ thập (十) ở huyệt Đầu duy, từ khu vực trước xương thái dương, từ quai hàm xuyên đến huyệt Huyền ly, sau đỉnh xương thái dương nghiêng xuống 2/5; châm hình chữ thập từ dưới huyệt Suất cốc xuyên đến huyệt Khúc tấn.

Phải bổ thận để giúp tủy não trước, châm các huyệt Quan nguyên, Thái khê, Dũng tuyền. Thông mạch Đốc để giúp thùy não, châm các huyệt Hậu khê, Nhâm trung. Nằm trên giường lâu ngày, để ngăn ngừa teo cơ, châm các huyệt Hợp Cốc, Túc tam lý, Tam âm giao, Dương lăng tuyền. Người ở trạng thái thực vật dễ có đờm trong cổ họng, châm tại các huyệt Trung chử, Hợp cốc, Túc tam lý, Liêm tuyền, mỗi tuần châm cứu một lần.

Giữa bác sĩ và bệnh nhân, việc đối đãi và châm cứu cũng là một loại truyền dẫn và trao đổi năng lượng.

Liệu một người thực vật có thể ở trạng thái có ý thức yếu không? Vì vậy, trước mỗi lần châm cứu, tôi đều gọi tên cô ấy và nói với cô ấy rằng: “Tôi châm cứu giúp cô nhé!” Những mũi châm ở huyệt Dũng tuyền và Nhân trung là những mũi châm đau nhất, mấy lần châm trước cô ấy đều không có phản ứng gì. Từ lần châm thứ tư về sau, tôi tăng mức độ kích thích lên, rốt cuộc bông hoa súng xinh đẹp đã chớp mắt vài cái, chân không tự chủ cử động một cái. Tôi vội nói: “Thực xin lỗi nhé! Cô phải dũng cảm lên!” Cô gái có cảm giác được không?

Điều hiếm thấy là người bảo mẫu ngoại quốc được gia đình thuê, mỗi lần đều luôn ăn vận sạch sẽ gọn gàng, rất có khí chất, cử chỉ và nói năng nhẹ nhàng. Bà tận tâm chăm sóc rất tốt cho đóa hoa súng không khai nở được này. Bình thường, đều do người bảo mẫu này tự đẩy xe lăn, đón xe buýt dành cho người khuyết tật (Paratransit) để đi châm cứu.

Thông thường, khi đưa bệnh nhân ngồi xe lăn đến châm cứu đều có người thân đi cùng. Ngoại trừ lần khám ban đầu có người mẹ của cô bé, sau đó thì không còn thấy người mẹ nữa, và tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy người cha. Người mẹ không đi làm, nhưng công việc nhà, nấu ăn và dọn dẹp đều do người bảo mẫu này lo liệu hết. Cô ấy rất giỏi giang, không một lời than phiền, cũng không khó chịu.

Một hôm, tôi tò mò hỏi người bảo mẫu: “Cô làm công việc này bao lâu rồi?” Người bảo mẫu đáp rằng, trước đây cô vốn là giáo viên môn tiếng Anh trung học, vì muốn có cơ hội nâng cao khả năng ngoại ngữ nên cô muốn mượn công việc làm thuê này để đi du lịch đến các nơi trên thế giới, kiếm thêm tiền khi còn đang trẻ. Trung bình ở mỗi quốc gia cô sẽ ở lại khoảng hai năm, và cô đã đến bốn quốc gia, mục tiêu tiếp theo của cô là Saudi Arabia.

Sau ba tháng châm cứu, trên khuôn mặt của bông hoa súng đã có nhiều biểu cảm hơn. Đôi khi cô ấy còn bĩu môi, có khi cử chỉ giống như đang nhai thức ăn ngon, còn cười ngây ngô, ngoài cười nhưng trong không cười; chau mày một cái, mắt mở ra khoảng một, hai giây rồi khép lại; đầu lắc lư không tự chủ, tay còn biết cử động lung tung, những cử động này đều là vô ý thức. Ít ra gương mặt của bông hoa súng đã hồng nhuận lên rất nhiều.

Một ngày, người bảo mẫu ngoại quốc nói với tôi rằng tuần sau cô sẽ rời khỏi Đài Loan. Thông thường, trước khi người bảo mẫu cũ rời đi, đều sẽ có người bảo mẫu mới cùng đến phòng khám để tiến hành chuyển giao, nhưng lần này không có người mới để chuyển giao. Khi người bảo mẫu ngoại quốc kia ra đi, quá trình điều trị bằng châm cứu của bông hoa súng cũng theo đó chấm dứt.

Hạ Chú thời Tống từng viết:

“Đoạn vô phong điệp mộ u hương,
Hồng y thoát tẫn phương tâm khổ.”

Tạm dịch:

Không còn thoảng hương ong bướm thích,
Rũ hết lớp áo đỏ, hoa héo lòng đau khổ.

Lại nhớ đến thơ Lý Bạch thời Đường viết:

“Nhược da khê bàng thải liên nữ,
Tiếu cách hà hoa cộng nhân ngữ.”

Tạm dịch:

Thiếu nữ hái sen bên suối Nhược Da,
Tiếng cười tiếng nói lẫn với hoa sen.

Hoàng Chấp Cung thời Tùy cảm thán rằng:

“Thu chí giai không lạc,
Lăng ba độc thổ hồng.”

Tạm dịch:

Thu đến tất cả đều tàn rụng,
Một đóa sen hồng nhô ra trên sóng.

(Bài viết được trích từ cuốn sách “Bát diện đương phong – Tuyệt xử phùng sinh” của bác sĩ Trung y Ôn Tần Dung, do Nhà xuất bản Bác Đại – Đài Loan ấn hành).

Trang bìa cuốn “Bát diện đương phong.” (Ảnh do Nhà xuất bản Bác Đại cung cấp).
Trang bìa cuốn “Bát diện đương phong.” (Ảnh do Nhà xuất bản Bác Đại cung cấp).

Lam Yên biên dịch

Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ

Ôn Tần Dung
BTV Epoch Times Hoa Ngữ
Bác sĩ Trung y Ôn Tần Dung hiện là Giám đốc Phòng khám Trung y Minh Huệ ở thành phố Đài Trung, Đài Loan. Bà đã có hơn 20 năm kinh nghiệm trong tiếp xúc và điều trị bằng Trung y, đã thực hiện trên 3 triệu mũi kim châm cứu. Bà lĩnh hội sâu sắc sự huyền diệu vô cùng của Trung y. Bà đã tập hợp những kinh nghiệm quý báu từ việc hành nghề y trong nhiều thập niên của mình để viết thành sách. Sau khi được ấn hành, các tác phẩm này rất được đón nhận. Trong đó, bà phân tích từ nông cạn đến thâm sâu bệnh lý, hướng điều trị. Đồng thời bà rất chú trọng và quan tâm đến trạng thái tâm lý, cảm xúc của bệnh nhân, cố gắng giải khai những khúc mắc tâm lý của họ, vì bà quan niệm rằng “Vạn bệnh do tâm sinh.” Bà cũng là một trong những tác giả chuyên trang Trung y trên ấn bản Hoa ngữ của The Epoch Times.
Chia sẻ bài viết này tới bạn bè của bạn