Chúng ta đang chết mòn vì khát

Chúng ta thường có xu hướng bỏ quên triệu chứng mất nước khi chữa bệnh. Hàng ngày chúng ta không cung cấp đủ nước cho cơ thể; chúng ta đang mất nước và quen dần với sự mất mát này.

Rõ ràng rằng nước rất cần thiết cho sự sống. Nhưng khoa học vẫn đang khám phá những cấp độ mới cho mối quan hệ rất sâu sắc này.

Tính theo trọng lượng, một người trưởng thành trung bình có thể chứa tới 60% nước (trẻ em lên đến 75%).

Nhưng nếu bạn xem xét thành phần vật chất cấu tạo nên thân thể của chúng ta về mặt phân tử, thì trên thực tế thân thể chúng ta đều là nước — gần 99%. Các phân tử nước rất nhỏ so với các loại phân tử khác trong cơ thể chúng ta nên chúng ta có thể phù hợp với nhiều hơn nữa bên trong chúng ta. Và chúng đều là thành phần thiết yếu.

Tất cả hoạt động sinh lý của chúng ta đều dựa vào nước. Nước mang lại sự lưu động cho máu, bôi trơn các khớp và vận chuyển chất thải và chất dinh dưỡng vào và ra khỏi mỗi tế bào. Cuộc sống của chúng ta phụ thuộc vào nước chặt chẽ đến nỗi cơ thể sẽ chết chỉ trong vài ngày nếu không có nước.

Chúng ta hiểu nhu cầu về nước hơn bao giờ hết, nhưng vẫn phải vật lộn để đảm bảo cung cấp đủ nước cho cơ thể. Một ước tính của các nhà nghiên cứu tại Bệnh viện New York cho thấy 75% người Mỹ có thể bị mất nước mãn tính ở mức độ thấp.

Chúng ta có cả hệ thống ống nước trong nhà, quá nhiều lựa chọn đồ uống và những lời nhắc liên tục để uống nhiều hơn. Vậy vấn đề là gì? Theo bác sĩ, Tiến sĩ Dana Cohen và nhà nhân chủng học văn hóa Gina Bria, lý do chủ yếu của việc mất nước mãn tính này chính là cuộc sống hiện đại này.

Mất nước

Trong cuốn sách của mình, “Quench: Đánh bại mệt mỏi, giảm cân và chữa lành cơ thể của bạn thông qua khoa học mới về tối ưu hóa bù nước”, Cohen và Bria nêu bật nhiều yếu tố góp phần vào việc mất nước mãn tính của chúng ta trong thế kỷ 21. Chúng ta có thể dễ dàng tiếp cận với nước, nhưng hơi ẩm đang bị hút khỏi cơ thể chúng ta theo những cách mà tổ tiên chúng ta chưa từng trải qua.

Bria nói: “Hãy nhìn lại và xem môi trường xung quanh chúng ta. Việc chúng ta thiếu ánh sáng mặt trời và không khí trong lành, chất lượng thực phẩm giảm dần, mức độ cô lập xã hội, cùng với sự lo lắng và áp lực mà chúng ta có trong nền văn hóa của mình. Tất cả những điều đó đòi hỏi chúng ta phải nỗ lực hơn khi đối mặt với chúng. vậy nên chúng ta phải cần quá trình hydrat hóa hiệu quả hơn trước đây ”.

Một yếu tố làm chúng ta mất nước là tất cả thời gian chúng ta dành cho hoạt động bên trong nhà. Một vài hoạt động cung cấp nước cho cơ thể chúng là từ độ ẩm trong không khí mà chúng ta hít thở hoặc hấp thụ qua da. Không khí trong nhà khô hơn và ít oxy hơn đáng kể hơn so với không khí ngoài trời. Cơ thể đói ẩm của chúng ta không được tạo ra để dành quá nhiều thời gian trong các căn phòng kín mít được kiểm soát nhiệt độ và độ ẩm một cách nhân tạo. Máy bay là thủ phạm tồi tệ nhất, nhưng ngồi hàng giờ trong ôtô với cửa sổ cuộn lại cũng có thể được coi là đồng phạm.

Điện thoại di động là một yếu tố khử nước khác. Hiện đang có cuộc tranh luận sôi nổi về mức độ ảnh hưởng của mọi nguồn bức xạ vi sóng phát ra từ các thiết bị này đối với tế bào của cơ thể, nhưng rõ ràng thói quen của chúng ta đã để lại dấu ấn trong sinh học cho chúng ta. Bởi vì cơ thể chúng ta phải sản xuất một loạt hóa chất thần kinh mới mỗi khi chúng ta tái tập trung sự chú ý của mình, tất cả các thao tác hoạt động đa nhiệm đó sẽ làm cơ thể chúng ta mất thêm một lượng nước tuy nhỏ nhưng liên tục.

Chúng ta bỏ qua những cơn khát nước

Trên hết, chúng ta thường bỏ qua cơn khát của mình. Cohen nói rằng nhiều người trong chúng ta đã tự đặt điều kiện để bỏ qua nó.

“Khát không phải là một hướng dẫn tuyệt vời, bởi vì vào thời điểm bạn khát, tôi nghĩ rằng bạn đã hơi mất nước rồi,” cô nói. “Một dấu hiệu sớm hơn là mệt mỏi và sương mù não.”

Một số người cố tình không uống đủ nước vì không muốn phiền toái đi tiểu. Nếu chúng ta bận rộn hoặc lười biếng, việc đi vệ sinh dường như bị xem nhẹ, có cũng được không có cũng được.

Nhưng cơ thể chúng ta được thiết kế để nhận biết và đi tiểu sau mỗi hai đến ba giờ. Vào ban đêm, cơ thể chúng ta tạo ra một loại hormone ngăn chu kỳ này để chúng ta có thể ngủ suốt đêm. Và loại hormone này hoạt động tốt hơn nhiều đối với những người uống đủ nước trong ngày.

“Điều trớ trêu là hormone này được tạo ra khi các hệ cơ quan trong cơ thể chúng ta hoạt động tốt,” Bria nói. “Bạn càng mất nước, càng có nhiều khả năng bạn không có hormone đó và bạn sẽ thức dậy nhiều lần vào ban đêm”.

Y học hiện đại chẩn đoán và điều trị tình trạng mất nước nghiêm trọng một cách hiệu quả (mất hơn 10% tổng lượng nước trong cơ thể). Tuy nhiên, các bác sĩ hiếm khi coi mất nước nhẹ là nguyên nhân gây bệnh, mặc dù có bằng chứng về nhiều hậu quả sức khỏe liên quan đến nó như đau đầu, kém tập trung, mệt mỏi và lo lắng, cũng như táo bón, chuột rút cơ bắp, v.v.

Và không cần bù quá nhiều nước để có hiệu quả. Một nghiên cứu cho thấy trong các bài kiểm tra nhận thức, phụ nữ có kết quả kém hơn khi họ chỉ mất nước 1%. Một nghiên cứu khác cho thấy chỉ mất nước 2% cũng ảnh hưởng đến mạch máu nhiều như hút một điếu thuốc. Nghiên cứu sơ bộ cho thấy mất nước mãn tính mức độ nhẹ thậm chí có thể là nguyên nhân chính gây ra bệnh béo phì, tiểu đường, tăng huyết áp và bệnh Alzheimer.

Vì nước rất quan trọng theo nhiều cách, Cohen luôn khuyến cáo bệnh nhân của mình cân nhắc xem liệu tình trạng mất nước nhẹ có thể là trung tâm của các vấn đề sức khỏe của họ hay không.

“Tôi gặp những bệnh nhân này mỗi ngày, những người đã khám ở nhiều bác sĩ và không ai có thể nói cho họ biết họ bị bệnh gì,” cô nói. “Mất nước là nguyên nhân của tất cả các bệnh lý và đó là bước đầu tiên chúng ta cần thực hiện để điều trị bệnh mãn tính”.

Nước uống dưỡng sinh

Chúng ta mất từ 2-3 lít nước mỗi ngày thông qua hơi thở, mồ hôi, nước tiểu và đi tiêu.

Chúng ta thường được bảo rằng không có gì bù nước cho chúng ta tốt hơn nước trắng, tuy nhiên ta còn có những nguồn cung cấp nước tuyệt vời hơn.

Một ví dụ được tìm thấy trong cuốn sách bán chạy nhất của Chris McDougall “Sinh ra để chạy: Một bộ tộc ẩn mình, những vận động viên siêu hạng và Cuộc đua vĩ đại nhất mà thế giới từng thấy”. Nó giới thiệu về những người Tarahumara ở vùng Tây bắc Mexico. Những người đàn ông trẻ tuổi của bộ tộc này chạy marathon 50 dặm để giải trí. Họ bổ sung nước cho cơ thể không phải bằng nước lã, mà là hỗn hợp bia ngô lên men và hạt chia – một loại hạt chuyển sang dạng sền sệt khi ngâm trong chất lỏng.

So sánh điều này với lời khuyên uống tám ly nước mỗi ngày mà chúng ta thường nghe ngày nay, chúng tôi nghĩ rằng nó bổ sung, nhưng nó thực sự có thể khiến cơ thể hấp thu trở lại bằng cách thải các chất điện giải và chất dinh dưỡng tạo điều kiện cho quá trình hydrat hóa.

“Khi chúng ta bù nước, chúng ta đang làm điều đó với lượng nước đã bị nhiễm độc. Nó chứa đầy các hóa chất khác, hoặc nếu được lọc, nó sẽ mất đi các khoáng chất dẫn đến năng lượng bên trong nước,” Bria nói. “Cơ thể phải làm việc nhiều hơn với lượng nước này trong một môi trường đã mất nước.”

Bù nước không nhất thiết là về lượng chất lỏng bạn tiêu thụ, mà là về mức độ hấp thụ nước từ các mô của bạn. Đó là lý do tại sao Cohen và Bria khuyên chúng ta nên tăng cường tiêu thụ các loại cây mọng nước.

Nước trong thực vật có những phẩm chất đặc biệt khiến chúng có thể ngậm nước. Đầu tiên, chất xơ trong trái cây tươi và rau quả giúp các tế bào có nhiều thời gian hơn để tích hợp nó. Thêm vào đó, qua quá trình tiêu hóa, nó đã được rửa sạch, kiềm hóa, giàu chất dinh dưỡng và khoáng chất, và các tế bào của chúng ta dễ dàng hấp thụ hơn.

Nước chảy ra từ vòi của chúng ta đã được khử trùng bằng clo để loại bỏ bất kỳ vi khuẩn nguy hiểm tiềm ẩn nào và thường được fluor hóa để bảo vệ khỏi sâu răng. Nó thường thiếu hàm lượng khoáng chất của nước có trong tự nhiên và không có lợi ích dinh dưỡng bổ sung nào như nước có trong thực vật.

Dưa chuột, dưa hấu là những nguồn cung cấp nước tự nhiên dồi dào, cũng như lô hội, tất cả các loại trái cây và rau quả, trừ khi chúng bị khô héo, đều là nguồn cung cấp nước tốt.

Bria và Cohen ủng hộ nước trái cây tươi, nhưng họ thích sinh tố để bổ sung chất xơ. Cuốn sách của họ bao gồm một số công thức sinh tố bằng cách sử dụng kết hợp nhiều loại thực vật giàu nước, một chút muối biển để tăng hàm lượng khoáng chất và hạt chia xay. Họ cũng khuyên bạn nên tăng cường khả năng ngậm nước của nước lã bằng cách thêm một số năng lượng từ thực vật — chẳng hạn như chanh tươi vắt, một nhánh bạc hà hoặc một túi trà hoa cúc.

Vận động cơ thể để bù nước

Một chiến lược bất ngờ khác để cải thiện quá trình bù nước của chúng ta là vận động. Khi chúng ta uống sinh tố hoặc nước chanh, nước cần được phân phối đến từng tế bào và nếu chúng ta không vận động đủ, nhiều tế bào có thể không nhận được lượng nước này.

Các nhà khoa học trước đây tin rằng chất lỏng được vận chuyển qua cơ thể chúng ta thông qua máu và các hạch bạch huyết. Nhưng bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng người Pháp, Tiến sĩ Jean Claude Guimberteau đã phát hiện ra một hệ thống khác. Ông đưa một ống nội soi qua mô liên kết được gọi là màng đệm, và thấy một hệ thống mạng lưới đang phân phối những giọt nước.

Công việc của ông thực sự mang tính cách mạng bởi vì khối cơ trước đây được coi là một mô nhỏ vụn vặt, giống như vật liệu đóng gói sinh học được nhồi xung quanh các cấu trúc quan trọng hơn như cơ và nội tạng.

Guimberteau đã chứng minh rằng màng đệm có vai trò phân phối nước và dẫn điện. Điều này có nghĩa là nếu màng đệm cứng và bị ứ đọng, quá trình hydrat hóa sẽ khó đến các tế bào lân cận, cuối cùng dẫn đến triệu chứng đau hoặc các vấn đề khác. Nhưng chỉ cần một chút chuyển động có thể khiến mọi thứ trôi chảy.

“Đó là bản năng bởi vì chúng tôi biết rằng chúng tôi phải di chuyển các khớp của mình để bôi trơn chúng. Bây giờ chúng tôi thực sự hiểu tại sao”,Cohen nói.

Để đưa nước đến cấp độ tế bào, Bria và Cohen đề xuất cái mà họ gọi là vi cử động – micromovements — những cử động nhỏ để kích thích cơ bắp. Các hoạt động này đòi hỏi ít cam kết và nỗ lực hơn nhiều so với một thói quen tập thể dục đầy đủ, nhưng theo thời gian, chúng có thể truyền cảm hứng cho mọi người.

Bria nói: “Vi cử động là cách để giữ cho lượng chất lỏng này đi qua hệ thống của chúng tôi. Chỉ cần lắc lư. Đứng dậy. Như thế tôi đã linh hoạt hơn so với khi chỉ ngồi một chỗ ”.

Nhận xét của Bria được xác nhận ở một mức độ nào đó bởi một nghiên cứu được công bố vào năm 2016, xem xét gần 13.000 phụ nữ Anh ngồi bảy giờ một ngày

Đối với những người không bồn chồn, ngồi hơn bảy giờ một ngày có liên quan đến tăng 30% nguy cơ tử vong do mọi nguyên nhân. Nhưng những phụ nữ hay bồn chồn thuộc nhóm trung bình hoặc cao không thấy nguy cơ gia tăng do thời gian ngồi nhiều.

Trong môi trường hiện đại, chúng ta thường ít vận động. Vi vận động là một cách để thích ứng. Thêm vào đó, họ cảm thấy tuyệt vời.

Bria nói: “Khi bạn hiểu được sự di chuyển của nước trong cơ thể chúng ta, bạn sẽ muốn bắt đầu trải nghiệm về sự vận động của riêng mình.”

Mặc dù vi vận động có thể hữu ích, nhưng không có gì thay thế cho việc tập thể dục chất lượng cao hoặc đi ra ngoài và tích cực tập luyện cơ thể. Đi bộ và làm vườn cũng là những hình thức tập thể dục nhẹ nhàng với những lợi ích sức khỏe đã được ghi nhận.

Bác sĩ Phong Lan biên dịch

Qúy vị tham khảo bản gốc từ The Epoch Times

Conan Milner
BTV Epoch Times Tiếng Anh
Anh Conan Milner là một ký giả sức khỏe của The Epoch Times. Anh tốt nghiệp Đại học Bang Wayne với bằng Cử nhân Mỹ thuật và là thành viên của Hiệp hội Lương y Hoa Kỳ.
Chia sẻ bài viết này tới bạn bè của bạn